X-(:(
Đúng rùi, HN khờ dại nên bị người ta dụ dỗ, chứ có phải kết với họ đâu?! =))
Printable View
Đây là TỰ BẠCH của MMS, Viết trong cuốn NGÀY KHÔNG HẸN
NGƯỜI là ai, THƠ ơi...?
Ta cũng không biết nữa.
Chỉ biết
Những nỗi niềm đi qua cuộc đời, đôi khi thoảng qua rồi biến mất không còn dấu vết, đôi khi ở lại mãi nơi này, ở lại mãi cùng NGƯỜI.
NGƯỜI đã cùng ta im lặng và ngân nga về những khoảnh khắc không đến hai lần trong cuộc đời.
Và sau hết, ta thấy lòng dịu êm thanh tao như được thanh lọc ngàn lần.
Cảm ơn NGƯỜI vô cùng, THƠ ơi !
Nhân MS nói chuyện khiêu vũ một mình, HN xin spam tý chút:
Một hai năm trở về trước, lúc đi sàn chơi, HN thường thấy một chị (nghe nói luyện nhiều kỹ thuật ở chỗ thày Nguyễn Dũng) ra sàn chỉ nhảy một mình: mắt đăm đăm nhìn trời, chân nhảy, người xoay, tay giơ tạo dáng (hay giữ khung?!). Không biết chị nhìn trời vì đang cố tưởng tượng lại các bài giảng kỹ thuật của sư phụ, hay đang dâng hiến những xúc cảm âm nhạc thiêng liêng lên các thiên thần? Hay chỉ đơn giản là không thèm nhìn bọn phàm phu tục tử xung quanh và đang chờ đợi một quý ông sang trọng lịch thiệp từ đâu tới?!... HN không biết chắc, nên chỉ dám bắt chước mọi người đàn ông bình thường khác là không đến gần để quấy rối những xúc cảm thần thánh của chị, thậm chí dạt ra tránh đường để không làm hỏng đường nhảy của chị... :D
Không biết MS đã được gặp chị ấy chưa?! Bây giờ người hạ lạc về đâu? Lâu HN không đi sàn nên cũng chả biết. :-/
Trích dẫn từ Hanoian http://dancesport.vn/forum/images/buttons/viewpost.gif
Tự sự
... Thơ lang thang qua những nẻo đời người
Chợt khóc, chợt cười trong cơn mê về một quá khứ pha lê,
Thơ mài miệt như em đánh giày Xa mẹ
Chăm sóc ngôn từ như làm bóng đôi chân
Thơ khép nép như lũ hoa dại mùa xuân
Nở cuối vườn em hay nở trên sườn đồi đá sỏi,
Đôi khi thơ làm chớp lóe để chính tôi không sao chịu nổi
Xòe tay che trang giấy chói lòa.
Thơ thủ thỉ mấy lời xưa da diết
Để một đêm thao thức mùa xuân
Người góa phụ nửa đời thủ tiết
Bỗng cởi xiêm y, tự yêu mình...
Những hình ảnh này mãnh liệt quá, hơi lạ với một HN mà MMS vẫn nghĩ, một HN mà Đặng Tuấn vẫn nghĩ (nhạc Jaz )
Nhưng ấn tượng quả thật mạnh, MMS thấy choáng đến nỗi cũng sắp không sao chịu nổi.
Cảm ơn HN với lời bạch như là rút ruột ấy!
MMS xin biên tập giúp Nhoc chủ đề THƠ theo thứ tự thời gian tham gia để mọi người tiện theo dõi nhé
VÌ THƠ
Vì thơ hạ gọi nắng về
Vì thơ ve hát bài vè du dương
Vì thơ phượng cháy đó đường
Vì thơ mây trắng vấn vương bầu trời
Vì thơ yêu quá cuộc đời
Vì thơ không thể xa rời nời đây
Vì thơ thi sĩ ngất ngây
Vì thơ cô gái hây hây má hồng
Vì thơ tình đượm nghĩa nồng
Vì thơ hương gió ấm lòng đêm đông
Vì thơ nên mới nhớ mong
Vì thơ mới biết đêm ròng chờ ai.
Nhoc
YÊU THƠ
Yêu thơ xa biến thành gần
Yêu thơ nên phải mười phần nhớ mong
Yêu thơ thì rất long đong
Yêu thơ phải biết chờ mong tháng ngày
Yêu thơ phải biết đắm say
Yêu thơ nhất định tháng ngày bơ vơ
Yêu thơ phải biết đợi chờ
Yêu thơ có lúc ngẩn ngơ ra vào
Yêu thơ chẳng sợ núi cao
Yêu thơ chắc chắn gặp bao thác ghềnh
Yêu thơ là nghiệp của mình
Yêu thơ yêu cả lời bình cho thơ
Sontung
THƠ
Thơ đến tự lúc nào chẳng biết
Thơ nói lời tha thiết với tim
Thơ đem Cảm xúc dịu êm
Thơ hòa quyện giữa nỗi niềm buồn vui
Thơ muốn nắng thì trời thành nắng
Thơ muốn mưa đất sẽ có mưa
Thơ cho cuộc sống thành THƠ
Thơ cho đôi lứa giấc mơ dịu dàng
Thơ vất vả vội vàng là thế
Thơ đang vui muốn tẻ có ngay
Thơ đang đau khổ đắng cay
Thơ thành hạnh phúc vơi đầy cho tim
Thơ là nắng của Xuân bất diệt
Thơ là hè tha thiết nồng nàn
Thơ là thu rất dịu dàng
Thơ thành băng giá , bẽ bàng tri âm
Thơ nói được điều không thể nói
Thơ cho ta nghe tiếng gọi lòng
Thơ về cho thỏa nhớ mong
Thơ tô cho thắm cho hồng ước mơ
Thơ có thể lấp đầy vực thẳm
Thơ phá tan bức chắn như thành
Thơ cho cảm giác yên bình
Thơ cho trọn vẹn chữ TÌNH ai ơi!
Redriver
DẠO KHÚC ĐÊM ĐÀ LẠT
Sương giăng mắc ướt mềm vai áo mỏng
Đà lạt quanh co dẫn lối em
Mimosa lặng lẽ sáng trong đêm
Trầm mặc mõ khua xa đâu đó.
Những vì sao run run khi mờ khi tỏ
Sỏi lạo xạo hoà tiếng dế nỉ non
Tóc đen như đêm, hiền như hương cỏ
Thơ rùng mình… đất nhú cỏ non.
Hanoian
CHO THƠ
Sao em lại chọn giây phút này
Khi hồn em lang thang về đâu em cũng không thể hiểu
Để những vần thơ của em lạc điệu
Lạ lùng ơi ... !
Những âm điệu buông lơi
Rơi vào khoảng trời nho nhỏ
Có nối được nỗi buồn miên man của gió
Và niềm vui lặng lẽ các vì sao ?
Sau thoáng lặng im - sóng nước cuộn trào
Gọi về trong cô bé lạc loài những vần thơ lạc điệu
Ôi giá cơn gió trời kia có thể hiểu
Sẽ đem những âm điệu ấy tới nơi xa ...
Mimosa
TỰ SỰ
... Thơ lang thang qua những nẻo đời người
Chợt khóc, chợt cười trong cơn mê về một quá khứ pha lê,
Thơ mài miệt như em đánh giày Xa mẹ
Chăm sóc ngôn từ như làm bóng đôi chân
Thơ khép nép như lũ hoa dại mùa xuân
Nở cuối vườn em hay nở trên sườn đồi đá sỏi,
Đôi khi thơ làm chớp lóe để chính tôi không sao chịu nổi
Xòe tay che trang giấy chói lòa.
Thơ thủ thỉ mấy lời xưa da diết
Để một đêm thao thức mùa xuân
Người góa phụ nửa đời thủ tiết
Bỗng cởi xiêm y, tự yêu mình...
Hanoian
TỰ BẠCH
NGƯỜI là ai, THƠ ơi...?
Ta cũng không biết nữa.
Chỉ biết
Những nỗi niềm đi qua cuộc đời, đôi khi thoảng qua rồi biến mất không còn dấu vết, đôi khi ở lại mãi nơi này, ở lại mãi cùng NGƯỜI.
NGƯỜI đã cùng ta im lặng và ngân nga về những khoảnh khắc không đến hai lần trong cuộc đời.
Và sau hết, ta thấy lòng dịu êm thanh tao như được thanh lọc ngàn lần.
Cảm ơn NGƯỜI vô cùng, THƠ ơi !
Mimosa
Chủ đề HÈ SANG của Nhoc
HÈ SANG
Phượng hồng khoe sắc thắm .
Nắng vàng tỏa màu gay
Sân trường nghe hoang vắng .
Gió không buồn qua đây !
Ve khan gào cổ gọi .
Xác phượng sân rơi đầy .
Buồn ai khung cửa khép !
Vết khắc tên gốc cây
Bảng đề tên cửa lớp .
Thin thít ngóng đêm ngày .
Áo dài khoe dáng vóc .
Bóng ai chừng đâu đây !
Người đi xa biền biệt .
Bao lần phượng nở hoa.
Vẫn mái trường thuở ấy .
Vẫn mấy gốc phượng già !
Bao nhiêu lần hè đến .
Tất cả vẫn thế mà .
Cớ sao chừng vẫn thiếu .
Mỗi lần bước chân qua !!!
Nhoc
HÈ ĐẾN
Phượng đỏ rợp trời kìa hè đến
Ve kêu rộn rã báo hè sang
Bút nghiên khuất bóng theo hè gọi
Bơ vơ tiếng trống khéo bẽ bàng
Bảng chia tay phấn từ hôm trước
Cửa đóng then cài dấu niêm phong
Sân trường vắng vẻ buồn ngơ ngác
Tầng dưới tầng trên phòng nối phòng
Chờ mong khắc khoải hè mới đến
Lại buồn vô cớ vì hè sang
Sân trường đìu hiu không tiếng gọi
Ai xa xôi đó có nhớ chăng
Hè đến vừa mong lại chẳng mong!
Redriver
BÀI THƠ THÁNG SÁU
Bây giờ tháng Sáu rồi, hỡi em!
Hoa cỏ úa, tầng cao mây xanh ngắt.
Tình yêu nào cho anh bừng gương mặt
Giữa đất, giữa trời, giữa cỏ cây.
Chân vô định và hồn ở đâu đây,
Chiều Hạ gió, anh lang thang lối vắng
Thương cái lá có bao giờ yên lặng
Cũng như em - tim xáo động không cùng!
Ai bảo ta thưở ấy bước chung?
Quen dáng vóc, để đi đâu cũng nhớ!
Bao kỷ niệm ngày qua trong nắng gió
Đâu cả rồi? Xa, xa vắng mênh mông!
Trời vẫn xanh, sóng vẫn hát bên sông
Tình vẫn say mà tim đôi ngả
Nếu biết khóc linh hồn tượng đá
Sẽ cùng ta ứa lệ đau thương.
- Ai đứng kia? xõa tóc bên đường
Em đứng đó hay tình yêu đứng đó?!
Tóc em bồng, mắt em say nắng gió
Cho đất, cho trời, cho anh say!...
Thôi đừng nhắc, lòng anh đau lắm đấy
Quá khứ - Hiện tại - Tình yêu hư thực!
Anh biết lắm, khi con tim rạn nứt
Là em về... hạ nắng tắt trong anh!
Hanoian
CHIỀU THỨ SÁU
Chiều thứ sáu tơ trời giăng mắc
Ta chạy quanh cút bắt tình yêu
Thả thơ điệp khúc cô liêu
Trông mây, ngóng gió liêu xiêu bến đời
Chiều thứ sáu có người chân bước
Lòng lại không bắt chước làm theo
Dã tràng se hạt trong veo
Bạc đầu sóng vỗ cheo leo thác ghềnh
Chiều thứ sáu chông chênh bến lạ
Cafe buồn tiễn lá vàng bay
Còn ai, ai biết, còn ai
Còn ta, ta biết, chợt cay môi mềm
Chiều thứ sáu buồn phiền ngăn lối
Như hạ vàng u tối chân mây
Tay chẳng còn nắm bàn tay
Mắt chẳng còn những đắm say thủa nào.
Nhoc
HÈ GỌI
Tiếng trống tan trường vừa dứt
Đã thấy hè đến bên thềm
Náo nức bầy chim làm tổ
Vừa nghe hè gọi vội thêm
Phượng vui đỏ hồng đôi má
Bàng tô cho quả thêm vàng
Ve sầu còn đang viết nhạc
Sao cho rộn tiếng râm ran
Hè gọi nghe xao xuyến quá
Dập dìu cánh bướm đưa tin
Xà cừ vội vàng nhặt lá
Chạy theo hè gọi mỗi đêm
Gốc cây sân trường ngơ ngác
Còn đâu cần chỗ chốn tìm
Bảng đen ủ ê phờ phạc
Ngày ngày nhớ bàn tay em
Bàn lười chẳng thèm lau mặt
Ghế nghe như rộng rộng thêm
Bài giảng nằm im trong cặp
Bút thèm vết mực mỗi đêm
Người thì vui vì hè gọi
Người thấy hè gọi buồn thêm
Hè đứng giữa trường bối rối
Gọi ai , ai gọi.... e thèm !
Redriver
HẠ
Hạ có vui nhiều không Hạ ơi
Mà sao nắng gắt cháy cả đồi
Mà sao ửng hồng lên đôi má
Mà sao thắm đỏ cả đôi môi
Mỗi bước em đi tiếng em cười
Tôi nghe cuộc sống ngập tràn vui
Tôi nghe khao khát tim vẫy gọi
Tôi nghe tình cháy bỏng trên môi
Tôi chẳng trách ai chỉ trách tôi
Mải mê chạy theo tiếng em cười
Mải mê thỏa con tim khao khát
Mải mê theo trăng gió chơi vơi
Hạ đã về chưa có thật không
Hay là chỉ thỏa nỗi ước mong
Hay là chỉ để tim đau đớn
Hay là chỉ tôi tự dối lòng
Hạ ơi nhớ hạ lắm biết không !
Redriver
MƯA HẠ
Trời giận dữ kéo về những đám mây đen
Gió chồm lên, gầm gào, dọa nạt
Vùng cỏ dại hoang giật mình ngơ ngác
Và lo lắng nhìn nhau.
Mây cứ nặng trĩu trên đầu
Chớp cứ rạch bầu trời dữ dội
Rồi điều gì sẽ tới
Khi đất trời tan tác thế kia ?
Sẽ là những cơn mưa
Ơi cây cỏ non bé bỏng
Em hãy xòe lá đón những hạt mưa lấp lánh
Hãy lắng nghe giai điệu trong sáng vô ngần
Có gì đâu em tất cả sẽ bình yên
Những hạt mưa nói thế./.
Mimosa
MƠ XƯA PHỐ NÚI
Đêm đầu hạ oi nồng nóng nực
Suốt canh khuya thao thức chuyện xưa
Ước gì trời đổ cơn mưa
Ước gì thôi hết dây dưa nỗi niềm!...
…Khi phố núi lên đèn đón tối
Tôi bâng khuâng tìm lối gặp em
Thương nhau đường lạ nên quen
Mong manh áo mỏng chờ em nồng nàn.
Sương lơ lửng giăng màn che phủ
Em nắm tay tôi, rủ lang thang
Đêm mờ sao rắc mây ngàn
Lắng nghe em kể muôn vàn ước mơ.
Qua sân vắng nhà thờ đóng cửa
Quỳ trên sân, hai đứa nguyện cầu
Lòng lành Chúa ở nơi đâu
Cúi xin ban phước nhiệm màu chúng con!...
Băng qua những đỉnh non cao ngút
Phố núi xưa còn chút tình tôi?
Mưu sinh chia cách đôi nơi
Lòng tôi ghi mãi bóng người cao nguyên!...
Hanoian
MÙA HÈ ĐÃ SANG
Trên trời ngàn sao lấp lánh
Mặt sông sóng sánh ánh vàng
Xa xa núi non trùng điệp
Báo hiệu mùa hè đã sang
Trống ngồi ủ rũ trong góc
Tiếng ve gọi bạn râm ran
Hoa phượng điểm tô mái tóc
Báo hiệu mùa hè đã sang
Hàng cây khoe ngàn lá biếc
Chim bay ríu rít từng đàn
Nắng soi lung linh ngọn cỏ
Báo hiệu mùa hè đã sang
Sân trường vắng tanh vắng ngắt
Trên cao lá cây xào xạc
Bác lao công ngồi ngủ gật
Báo hiệu mùa hè đã sang
Học trò ríu ra ríu rít
Ba lô túi dết gọn gàng
Ô tô đợi ''tua Du lịch ''
Báo hiệu mùa hè đã sang
Sontung
MÊNH MANG MÙA VỀ
Vội vã đi về
Mùa hè lỡ rơi lửa trên bao cánh phượng
Chợt tỉnh cơn mê
Vội vã nhen lên một niềm ước vọng.
Nụ hôn mặt trời nóng bỏng
Gió phóng khoáng vô ngần
Bản tình ca đắm mê và lặng lẽ
Mưa dạt dào ấm yên.
Mình sẽ mãi bên nhau
Mình sẽ ủ trái tim trong ngàn muôn cánh phượng
Bay mênh mang
Cháy mênh mang
Cháy tận cùng thênh thang./.
Mimosa
VÌ THƠ
Vì thơ hạ gọi nắng về
Vì thơ ve hát bài vè du dương
Vì thơ phượng cháy đó đường
Vì thơ mây trắng vấn vương bầu trời
Vì thơ yêu quá cuộc đời
Vì thơ không thể xa rời nời đây
Vì thơ thi sĩ ngất ngây
Vì thơ cô gái hây hây má hồng
Vì thơ tình đượm nghĩa nồng
Vì thơ hương gió ấm lòng đêm đông
Vì thơ nên mới nhớ mong
Vì thơ mới biết đêm ròng chờ ai.
Nhoc
HẠ VỀ
Hạ về đem lửa nồng nàn
Đỏ hồng cánh phượng muôn vàn ước mơ
Hạ về chỉ thấy sáng trưa
Đỏ bình minh sớm còn thua ráng chiều
Hạ về cho những cánh diều
Đỏ đầy sắc đỏ chiều chiều vi vu
Hạ về cho những giấc mơ
Đỏ hồng đôi má vì vừa trộm yêu
Hạ về khao khát về theo
Đỏ đôi môi thắm trong veo đêm nồng
Sontung
Chúng mình sắp sửa xuất bản được 1 tập thơ chung gồm nhiều chương, mỗi chương là 1 chủ đề.
Hay là nhiều tập như các tập của HN?
Vui không?
MMS chịu khó thật đấy . Đúng là nhà thơ xịn :D
Như giọt sương mai
Có lẽ...
đời đa đoan từ thuở
Em chưa là gì trên cõi thế gian
Giấc mộng ngày nào theo câu chữ đi hoang
Giữa miền ký ức.
Niềm bâng khuâng đôi khi rất thực
Lại loang buồn trong hư ảo mênh mông
Chỉ ước mong một khoảng lặng ấm nồng
Sao hụt hẫng trong muôn vàn lốc xoáy
Thời khắc đi qua,
qua nhanh biết mấy
Mà muôn đời chẳng có lấy ngày vui ?
Em là cơn gió mồ côi
Chông chênh giữa vùng bão tố
Mong chi lần hạnh ngộ
Cho hương thầm hòa quyện với câu thơ.
Anh có là hạt nắng bơ vơ ?
Chiếu lóng lánh những chùm sương ban sớm
Cho lá hoa lại một thời thắm đượm
Như tự thuở nào.
...
Chẳng là gì
Chỉ là thoáng ước ao
Như giọt sương mai chợt tan nhanh vào tia nắng.
Là em thầm lặng
Vẫn miệt mài dệt mãi những vần thơ.
Tự nhiên buồn, tự nhiên thấy nhớ . Một bài thơ không theo chủ đề , phá luật .Đừng mắng Nhoc nhé .
Đây vẫn là Jazz thôi MS. Những Jazz mà MS và mọi người vẫn thấy ở HN là Ballad Jazz, nhưng đôi khi HN cũng để (hay bị) Soul Jazz dẫn dắt, như bài này chẳng hạn.
Bạch thêm đôi chút về bài thơ:
Khá nhiều năm trước, trong một dịp tình cờ gặp nhà thơ Phạm Tiến Duật và nói chuyện thơ. Trong các ý kiến nhận xét về thơ của HN (xin phép không nhắc về những lời khen), cố thi sĩ có ý chê rằng HN làm thơ "hiền" và mắc bệnh "nhiều tính từ", "đèm đẹp" chung chung, "không hiện đại" (như hầu hết các nhà thơ nghiệp dư!)... cũng như khá yếu về Đường luật (nghiêm thể). Về Đường luật thì dĩ nhiên rồi, đây là yếu điểm của hầu hết các nhà thơ hiện nay, nếu có dịp, HN xin nói ở chỗ khác. Ở đây xin kể mấy chi tiết liên quan đến bài thơ này.
Chả mấy khi được học thơ không mất tiền với một nhà thơ tên tuổi một thời, HN bèn mạnh dạn đề nghị nhà thơ cho nghe một số bài thơ ví dụ về chất "hiện đại", "sắc sảo",... và nhà thơ đã đọc một vài bài thơ mà ông ưng ý, cả thơ của ông và thơ người khác.
Mới nghe hết bài đầu tiên (thơ Phạm Tiến Duật), HN đã hiểu ý ông định chỉ bảo điều gì, và trong lúc nhà thơ đọc bài thơ thứ hai, trong đầu HN đã ngân nga một số câu của bài thơ "Tự sự" ở trên, nhưng đứng trước một cây bút đã thành danh như Phạm Tiến Duật, HN không dám vội vàng, chỉ xin nhà thơ cho gặp lại hôm sau cũng tại nơi đó (quán rượu Lê Văn Hưu, nơi các văn nghệ sỹ thường tụ tập, nên cũng gọi là quán Văn nghệ sỹ, chả biết bây giờ còn không!).
Hôm sau, ngập ngừng đưa ra bài thơ (lúc đó HN chỉ gọi nó là Không đề) đã được làm hoàn chỉnh và đề nghị nhà thơ đánh giá, góp ý... Phạm Tiến Duật tiếp nhận bài thơ với đôi chút miễn cưỡng vì ông đang mải trò chuyện với mấy người bạn khác, rồi đọc nó với vẻ mặt khinh khỉnh cố giấu (hoặc HN tưởng tượng ra thế trong lúc hồi hộp!), nhưng rồi ông nhanh chóng thay đổi thái độ, đập tay, đập vai HN với vẻ thân ái nồng nhiệt, ông nói ông bất ngờ với khả năng thay đổi bút pháp của HN! Nhà thơ đề nghị HN chép lại cho ông bài thơ ấy và một bài khác của HN đã đọc mà ông thấy thích, cũng như đề nghị HN chép thêm hai bài khác nữa mà HN tự cảm thấy ưng ý để ông giới thiệu trên báo Văn Nghệ (lúc ấy Phạm Tiến Duật đang phụ trách một mục ở báo). Ông cũng không tiếc lời khuyến khích HN đi vào con đường thi ca chuyên nghiệp và hẹn đến tòa soạn giới thiệu với nhà thơ Trương Nam Hương và các cây bút ở báo Văn Nghệ...
Năm tháng qua đi, mưu sinh lôi HN đi khắp nơi, dù vẫn làm thơ và đôi khi vẫn nhớ tới câu chuyện đó nhưng HN đã không tới tòa soạn để gặp lại ông, không đi vào hoạt động chuyên nghiệp và thậm chí cũng không biết chắc số phận mấy bài thơ Phạm Tiến Duật đề nghị chép đăng báo... nhưng mấy bài học về thơ ca trong cái chiều gặp gỡ đó thì bổ ích với HN tới tận bây giờ!
Sau này HN còn có dịp gặp và trò chuyện về thơ ca với một số nhà thơ chuyên nghiệp cũng như các bạn làm thơ khác nữa, nhưng ấn tượng về lần gặp gỡ ngắn ngủi với nhà thơ Phạm Tiến Duật vẫn mạnh hơn cả trong ký ức. Nay nhà thơ đã khuất núi, hồi tưởng này cũng như một nén hương lòng, xin thắp lên để tưởng niệm người đã đi xa.
Không, HN không thấy!
Có thể có buổi nào đó HN ra sàn chỉ để tranh thủ tập điều mới học sợ quên...
Nhưng HN tuyệt không chủ trương ra sàn mà lại không giao lưu với ai, chỉ để nhảy và "tự sướng" một mình (ngồi một mình thì được), nhất là khi xung quanh có rất nhiều người để có thể chia sẻ ít nhiều! vì điều đó đi ngược lại với bản chất và tôn chỉ của khiêu vũ, với nghĩa chính xác của từ!
Vì thế, những khi gặp chị ấy, dù đôi khi nghe xung quanh có người cười cợt, có người phê phán, mỉa mai; có người lại im lặng đầy ý nhị! nhưng HN vừa thấy thương thương vừa thấy khó chịu trong lòng. Cảm giác này đôi lúc lớn đến mức HN chỉ muốn bỏ đi chỗ khác. Khá là mất vui!
:(
Mà hồi ấy không dám đến gần chứ bây giờ nghĩ lại, thấy cũng hơi giông giống... MS đấy! hay là... nhà thơ đang "bơ vơ" "chờ một điều đang đến, chờ một người đang đến" (từ cõi khác?!)... :))=))
Có, HN phải thấy chứ, MS không chỉ nói trên sàn đâu, VD với thơ chẳng hạn, chắc chắn mọi người ở đây đều không chuyên nghiệp( HN thì từ chối chuyên nghiệp kìa ), đều viết gần như cho riêng mình ( là tự sướng hay tự khổ gì đó ), đều trút nỗi niềm vào thơ và bình thường đều khó chia sẻ với ai , nhất là ai khó hơi kỹ tính một chút.
Rồi thật nhiều điều trong cuộc sống cũng thế cả, người có thể chia sẻ, có khi cả đời chẳng tìm thấy, và khi chưa tìm thấy, mỗi người có những cách khác nhau, nhưng suy cho cùng thì cũng chẳng khác gì cho lắm:clown:
Chị ấy có thể nâng lên thành một điển hình, thế thôi HN:clown:
MS thấy tâm đắc với điều HN cảm nhận được từ nhà thơ lớn đó.
Từ trước, MS rất thích cách ông ấy viết thơ, từ cấu trúc, ngôn từ, đến những hình ảnh lựa xhọn của ông đều sắc nét, độc đáo, ngắn gọn và khúc triết, không ngại viết xù xì gai góc, không hề ép câu chữ mà tất cả những điều này lại khó tìm ở hầu hết các nhà thơ VN.
Hầu hết ở họ, nếu những ai có khả năng ngôn từ , thì đều viết nhanh viết nhiều viết dài và viết đèm đẹp, kết cấu kém, hình ảnh nhiều, tham lam và không liên kết, không nhất quán. Tổng lại là đọc khá mệt mỏi và không ấn tượng.
Đúng là bài thơ TỰ SỰ của HN đã khác thế. Cho dù cả bài vẫn rất Jaz, nhưng hình ảnh độc đáo mạnh mẽ và mới mẻ
Vẫn có thể ngẫu hứng được mà Nhoc
Thời khắc đi qua,
qua nhanh biết mấy
Mà muôn đời chẳng có lấy ngày vui ?
Cả ngày hôm qua MS cũng thấy buồn quá, đọc càng thấy ngấm nghía hơn. MS đã gộp bài viết các chủ đề xong rồi đấy nhưng sợ dài quá nên cất đi, nếu ai có nhu cầu thì MS gửi mail để làm ... tư liệu :clown:
MS nhớ ra nhiệm vụ trực quán của mình rồi, chủ đề kỳ này là VÔ ĐỀ nhé
VÔ ĐỀ
Ngưòi có biết không
Cơn lốc đơn côi hối hả tìm ai
Cuốn phân vân mong ngóng ?
Người có thấy không
Một cánh cò đơn chếc trên đồng
Sáng băn khoăn hy vọng ?
Người có nhớ chăng
Một trái tim cô đơn bất hạnh
Lẳng lặng thắp lên khát vọng hôm nào ?
Trích dẫn từ Hanoian http://dancesport.vn/forum/images/buttons/viewpost.gif
Tự sự
Đôi khi thơ làm chớp lóe để chính tôi không sao chịu nổi
Xòe tay che trang giấy chói lòa.
Thơ thủ thỉ mấy lời xưa da diết
Để một đêm thao thức mùa xuân
Người góa phụ nửa đời thủ tiết
Bỗng cởi xiêm y, tự yêu mình...
HN.
chỉ có những người thật sự yêu THƠ mới có những vần thơ hay như thế này!Xin cám ơn Hanoian nha!
HN ơi ! Như thế này mới thấy là RV cũng có con mắt tinh đời đấy nhé . Nhìn thấy núi Thái sơn mà:D
Xin hưởng ứng ngay ạ
VÔ ĐỀ
Người không nhớ sao
Một thoáng nồng nàn hôm nao
Chứa đựng cả trời sao rồi bỗng nhiên vụt tắt
Người đã đánh mất
Những gì người vun đắp
Để khi ngoảnh lại nhìn chỉ thấy những hư vô
Người đã bơ vơ
Bên cuộc đời mỏi mệt
Chỉ vì người đã không yêu tha thiết cuộc đời!
VÔ ĐỀ
Con đường cây rất xanh
Mà lá trải vàng mặt đất
Em đi
Như trên trang cổ tích
Sao đến cuối con đường cũng chẳng gặp anh ?
- Bài Vì thơ của Nhoc để ở chủ đề Thơ thì hợp hơn chủ đề Hè sang MS nhỉ!
- HN thì không thật sự thích cái ý tưởng "1 tập thơ chung gồm nhiều chương, mỗi chương là 1 chủ đề." của MS lắm, vì suy từ bản thân ra, không phải bài thơ nào của HN post lên cũng ưng ý, đôi khi chỉ vì hưởng ứng cho kịp chủ đề thôi, đôi khi thì lấy vui là chính, không đặt nặng vấn đề tư tưởng / nghệ thuật cho lắm!
Nhưng nếu Quán Thơ mà có được một cái gì đấy chung có chất lượng để lâu lâu đọc lại mà tự sung sướng, hay người ngoài có ghé qua nhìn vào thấy bọn khiêu vũ làm thơ cũng không tệ lắm thì cũng thú đấy nhỉ! =D>
- Vì thế, lâu nay HN ấp ủ một ý tưởng gần giống ý MS: Thi Quán Tuyển (hay Tuyển tập Quán Thơ), nhưng không nói ra vì nghĩ rằng khó thực hiện, bởi việc này đòi hỏi sự đồng lòng (về ý tưởng lẫn việc làm) rất cao của tất cả các thành viên, điều này có lẽ rất khó, chỉ lấy việc nhỏ như "trực nhật" quán kia làm ví dụ là thấy :(. Tuy nhiên, hôm nay nhân MS đã đưa ra ý tưởng thì HN cũng thử trình bày dự án của mình xem sao:
+ Mục đích, ý nghĩa, tên gọi: như đã trình bày ở trên, lập một topic mới gồm chỉ có những bài thơ ưng ý đã qua chọn lọc của các thành viên trong quán được post thôi.
+ Đối tượng được xem xét chọn lựa: tất cả các bài thơ đã post trong topic Quán Thơ từ trước tới thời điểm xét, của các thành viên chính thức, thành viên danh dự, khách ghé chân quán thơ (miễn là thành viên chính thức diễn đàn DanceSport.vn). Không xem xét các bài thơ đăng của các tác giả ngoài các đối tượng nêu trên, thơ dịch, v.v...
+ Nhóm tham gia tuyển chọn: các thành viên chính thức của Quán Thơ ở thời điểm hiện tại. Cụ thể: Hanoian, Mimosa, Nhoc4ever, Redriver, Sontung và Dangtuan (nếu tham gia được thì rất quý).
+ Phương pháp tuyển chọn:
a/. Để tránh việc dễ dãi hoặc khắt khe quá với bản thân, các thành viên nhóm tuyển chọn không tự xét thơ của mình, chỉ xét và đề cử thơ của người khác, bằng cách nêu tên bài thơ mà mình muốn đưa vào tuyển tập. Chúng ta có 6 thành viên "giám khảo", các bài thơ đạt 3 phiếu bình (trở lên) sẽ được chọn chính thức, các bài thơ 2 phiếu xếp vào nhóm "cứu xét".
b/. Để tránh việc vội vã và bỏ sót, hơn nữa chọn thơ cũng cần tĩnh tâm nhất định. Chúng ta sẽ chia thành nhiều đợt bình xét, mỗi đợt chỉ xét một số trang nhất định, chẳng hạn đợt một xét các bài thơ từ trang 1 đến trang 7. Ví dụ "Phiếu" bình xét của HN như sau (ghi rõ từng trang): trang 1: Tango cho ai (tác giả MS), trang 2: 1. Lời của gió (RB), 2. Điệu Waltz cuối cùng (Nhoc), trang 3: không chọn được bài nào (ghi rõ để chắc chắn là HN đã đọc và không chọn được bài nào chứ khong phải bỏ sót hay qên), trang 4:.... (cứ thế).
Các phiếu bình xét sẽ được gửi đến quán chủ đương nhiệm để tổng kết, hoặc post công khai nhưng quán chủ có trách nhiệm tổng kết (bao nhiêu bài thơ đã đc chọn chính thức, tên cụ thể từng bài).
c/. Cứu xét, tự chọn:nếu không có bài nào đạt tiêu chuẩn chính thức thì các bài "cứu xét" có thể được chọn lựa với sự đề nghị của quán chủ và sự đồng thuận của các thành viên.
Ngoài các bài được hội đồng chọn, nếu thành viên nào muốn thì có thể tự chọn giới thiệu thêm một bài mà mình đặc biệt ưng ý (mà chẳng may lại không nằm trong danh sách chính thức), nhưng bài đó phải bắt buộc phải nằm trong danh sách cứu xét để không quá "trái tai" mọi người.
d/. Tổng hợp các bài được lựa chọn chính thức (và tự giới thiệu) rồi quán chủ hoặc người đc quán chủ ủy nhiệm post vào Topic Tuyển tập quán thơ.
đ/. Quán chủ kế nhiệm mở đợt bình xét tiếp theo tương tự.
+ Đề nghị, gợi ý khác:
a/.Nếu các bạncũng hứng thú và ủng hộ ý tưởng này thì đề nghị làm việc hết lòng và khách quan cho nó. Khi đã đồng ý rồi thì khi có việc đi vắng không tham gia được thì báo để mọi người không phải chờ đợi, vắng ngắn thì nhóm tạm dừng xét, khi đủ sẽ xét tiếp; vắng lâu thì nhóm sẽ thay mặt xét, khi trở lại sẽ tham gia xét tiếp, không xem xét lại các vòng đã qua và không được có ý kiến gì, nhưng có thể đề nghị bổ xung một bài tự chọn nếu trong các đợt đó không có bài nào được chọn.
b/. Nên chăng trong topic đó không có bất kỳ một comment nào của ít nhất là các thành viên quán?
Với khách ghé thăm, chúng ta có nên chọn lựa:
- Để tùy ý comment?
- Khuyến nghị khách comment các bài liên quan bên Quán thơ? nhưng nếu lỡ comment rồi thì cứ để.
- Đề nghị không comment và chuyển các comment của khách vô ý sang quán?
c/. Ý kiến cuối cùng:
- Các bạn không đồng ý dự án của HN? (nếu có thể cho biết tại sao?)
- Thích thú và đồng ý tiến hành?
- Đồng ý với những thay đổi? (thay đổi cụ thể tại...?)...
Chờ nghe ý kiến các bạn.
MMS ơi , bóng vào được lưới không phải tự nhiên vào được đâu mà đã có tiền vệ dọn đường rồi đấy .Nếu không có người tạo cảm hứng để nhà thơ sút quả cảm xúc thì khó lắm . Với lại RV viết theo cảm hứng mà , có những lúc vừa viết vừa nghĩ liền một mạch , chẳng sửa gì cả , rồi xuất bản luôn , điếc không sợ súng mà:D.Thế là cũng có máu THƠ đấy chứ :))
[QUOTE=Hanoian;8048]- Bài Vì thơ của Nhoc để ở chủ đề Thơ thì hợp hơn chủ đề Hè sang MS nhỉ!
RV cũng nhất trí với HN
- HN thì không thật sự thích cái ý tưởng "1 tập thơ chung gồm nhiều chương, mỗi chương là 1 chủ đề." của MS lắm, vì suy từ bản thân ra, không phải bài thơ nào của HN post lên cũng ưng ý, đôi khi chỉ vì hưởng ứng cho kịp chủ đề thôi, đôi khi thì lấy vui là chính, không đặt nặng vấn đề tư tưởng / nghệ thuật cho lắm!
RV cũng vậy đấy ,Viết theo tùy hứng mà , nên có những lúc nghe được , có những lúc chính mình cũng thấy bị gượng ép , vậy nên chăng ta cứ để tự nhiên thì hay hơn ,HN ạ.
Ý kiến của MS:
Đồng ý về một dự án chung và có một số đề nghị thay đổi:
- Từ đầu MS nói là một tập sách cho to tát, nhưng thực tế MS muốn một tuyển chọn không phải lập riêng một topic nữa, mà là một thư mục riêng nằm trong tocpic QUÁN THƠ, như vậy tiện cho mọi người ghé chân vào quán, đồng thời mở tủ ra lấy sách đọc, HN xem có thể lập như thế được không về mặt kỹ thuật
- Về phương pháp tuyển chon: cho đơn giản hơn nhưng vẫn đảm bảo tính nghiêm túc, cứ sau 1 thời gian khoảng 1 quý, ta chốt ngày lại, chốt số trang lại, rồi mỗi người tự tuyển chon (cụ thể như HN đề nghị) , sau đó post tuyển chọn của mình lên và hội đồng sẽ làm việc, số trang từ 1 cho tới nay cho vào 1 đọt, như thế này MS nghĩ nếu ngồi lại được với nhau thì tốt nhất, post tuyển chọn của mỗi người lên QUÁN THƠ có lẽ không hay lắm, đề nghị mọi người vì việc chung để có thể họp offline được
- Phần đề nghị gợi ý khác: MS thấy nên để mọi người comment trừ các thành viên quán
VÔ ĐỀ
Khi tôi tới đây
Vùng đồi đã giấu đi mầu nắng
Con đường mòn và những bụi cây im lặng
Đã giấu đi điều gi?
Mưa tràn lối đi
VÔ ĐỀ
Sao mây cứ bay lưng chừng rồi mây tan
Chẳng góp được một cơn mưa nho nhỏ
Phải lỗi này tại gió ?
Tại gió chăng?
VÔ ĐỀ
Chiều xuống
Cho cánh chim bay lạc
Vương trong câu hát
Mỏi cánh bay
Dừng lại chốn này.
Người ơi
Theo gió bay
Đem tới đây
Hương ngất ngây.
Đừng quên ôi sao nên
Tình yêu ơi bên em.
HN lại xin kể một câu chuyện về nâng lên từng xảy ra ở đơn vị lúc HN còn tại ngũ:
Bị một nam đồng đội chớt nhả đùa quá, một nữ chiến sĩ tức mình nói lại khá nặng lời. Cho là cô này ít tuổi mà hỗn, người nam kia tiện cái chổi trực nhật trong tay bèn vụt cho cô chiến sĩ này một cái. Cái vụt tuy không đau lắm nhưng vốn ức sẵn, cô gái khóc lóc chạy lên báo cáo chỉ huy, thế là anh lính bị mang ra kỷ luật vì tội "hành hung đồng đội"! Trong buổi họp kiểm điểm, người chính trị viên nâng quan điểm lên như sau: "Đồng chí nói vì nóng nảy thiếu tự chủ nên vụt đồng đội, nếu lúc đó trong tay đồng chí không phải cái chổi mà là... con dao, đồng chí có biết hậu quả sẽ đi đến đâu không?" (!!!) =))
Phương pháp nâng cao vấn đề nhỏ lên thành một điển hình, một quan điểm lớn rất phổ biến, được các chính trị viên áp dụng rộng rãi trong việc phê bình, tranh luận trong quân ngũ (thời HN còn tại ngũ), chả biết dưới thời đại tá Đặng Tuấn hiện nay thì thế nào.
Trở lại chuyện nhảy một mình trên kia, HN nói chuyện sàn nhảy giao tiếp nhưng MS cô nương lại nâng lên thành chuyện thơ và chuyện đời! lập luận của nhà thơ MS xem ra còn lợi hại hơn các chính trị viên thời xưa nhỉ! :))
Cảm ơn MS và RV đã cho ý kiến rõ ràng! =D>
Từ đâù HN đã nghĩ là dự án này khó thành, bây giờ thì biết chắc với những ý kiến như sau:
- HN: khởi xướng dự án nên dĩ nhiên phiếu thuận
- MS: đồng ý (với một vài chi tiết cần thay đổi)
- Nhoc: như mọi lần, chắc sẽ chọn giải pháp im lặng lờ đi
- RV: không tán thành
- ST: chưa vào quán nên chưa biết ý kiến
- DT: chắc sẽ không có ý kiến cụ thể, nếu chúng ta tiến hành làm thì cũng ủng hộ.
Như thế, dù ST có vào và bỏ phiếu thuận thì dự án cũng không được sự đồng thuận 100%, điều kiện tiên quyết như HN phân tích lúc đầu.
Nhân thấy MS bàn thì HN cũng bàn cho sướng miệng thôi! :))
Không đề
Thơ không chỉ là mưa với nắng
Đời có thơ như nước có cá bơi!
Và anh, xin anh cứ làm thơ khi lòng nổi sóng
Cứ làm thơ khi vợ giận không lời!...
Một ngày mai, một người khách ghé chơi
Thơ sẽ nối lòng đến lòng chờ nối
Và tôi vẫn chờ những vần thơ ấy
Những vần thơ non cao, xa những phố đông người.
Có ST đây ạ .Mình thì mới vào Quán nên đóng góp với quán chưa có mấy , nhưng mình thấy ý kiến của HN hay đấy . Vì trong lĩnh vực nào cũng nên có một bàn tay chuyên nghiệp nhỉ .Chỉ có điều nếu mình có bỏ phiếu thuận cũng không có giá trị gì mà:((Đành phải ủng hộ MMS chủ đề mới thôi
VÔ ĐỀ
Em và tôi
Ngày nào cũng gặp nhau
Mà như chưa hề quen vậy
Bởi em vẫn không nhìn thấy
Hình bóng em
Lấp đầy trong trái tim tôi
Ngày mai
Chỉ chờ ngày mai thôi
Nhất định tôi sẽ nói
Ngày mai đến rồi tôi lại đợi
Ngày mai, nhất định ngày mai thôi:D
Say Thơ
Đêm khuya tịch mịch tôi ngâm thơ
Nghe cả Ngân Hà động giấc mơ
Hằng Nga, Tiểu Ngọc buồn rười rượi
Chức Nữ, Ngưu Lang dạ ngẩn ngơ
Bắc Đẩu, Nam Tào hình ủ rũ
La Hầu, Thái Bạch dáng bơ phờ
Ngọc Hoàng phán hỏi : " Làm sao thế ?"
Tất cả tâu rằng: " Dạ ! Say thơ !"
Là con đường cổ tích HN ah :clown:
Đùa đấy, MS đã đi trên con đường Hà Nội như thế thật: Phan Đình Phùng, mùa lá sấu rụng vàng mặt đất, cuối tháng 4, lúc nào cũng có khoảng trên dưới 10 tay máy lăm le chụp( hình như bây giờ bị cấm chụp rồi thì phải ). Thằng em MS, một tay máy lăn lóc say mê hay rủ MS đến rình chụp trộm.
http://ngoisao.net/News/Poster/2010/05/3B9CF730/
http://vn.360plus.yahoo.com/boyvietn...?mid=29&fid=-1