
Originally Posted by
redriver
Xin hưởng ứng ngay ạ
VÔ ĐỀ
Người không nhớ sao
Một thoáng nồng nàn hôm nao
Chứa đựng cả trời sao rồi bỗng nhiên vụt tắt
Người đã đánh mất
Những gì người vun đắp
Để khi ngoảnh lại nhìn chỉ thấy những hư vô
Người đã bơ vơ
Bên cuộc đời mỏi mệt
Chỉ vì người đã không yêu tha thiết cuộc đời!
Đánh dấu