Đây là TỰ BẠCH của MMS, Viết trong cuốn NGÀY KHÔNG HẸN
NGƯỜI là ai, THƠ ơi...?
Ta cũng không biết nữa.
Chỉ biết
Những nỗi niềm đi qua cuộc đời, đôi khi thoảng qua rồi biến mất không còn dấu vết, đôi khi ở lại mãi nơi này, ở lại mãi cùng NGƯỜI.
NGƯỜI đã cùng ta im lặng và ngân nga về những khoảnh khắc không đến hai lần trong cuộc đời.
Và sau hết, ta thấy lòng dịu êm thanh tao như được thanh lọc ngàn lần.
Cảm ơn NGƯỜI vô cùng, THƠ ơi !
Last edited by mimosa; May 17th, 2010 at 11:36 AM.
Nhân MS nói chuyện khiêu vũ một mình, HN xin spam tý chút:
Một hai năm trở về trước, lúc đi sàn chơi, HN thường thấy một chị (nghe nói luyện nhiều kỹ thuật ở chỗ thày Nguyễn Dũng) ra sàn chỉ nhảy một mình: mắt đăm đăm nhìn trời, chân nhảy, người xoay, tay giơ tạo dáng (hay giữ khung?!). Không biết chị nhìn trời vì đang cố tưởng tượng lại các bài giảng kỹ thuật của sư phụ, hay đang dâng hiến những xúc cảm âm nhạc thiêng liêng lên các thiên thần? Hay chỉ đơn giản là không thèm nhìn bọn phàm phu tục tử xung quanh và đang chờ đợi một quý ông sang trọng lịch thiệp từ đâu tới?!... HN không biết chắc, nên chỉ dám bắt chước mọi người đàn ông bình thường khác là không đến gần để quấy rối những xúc cảm thần thánh của chị, thậm chí dạt ra tránh đường để không làm hỏng đường nhảy của chị...
Không biết MS đã được gặp chị ấy chưa?! Bây giờ người hạ lạc về đâu? Lâu HN không đi sàn nên cũng chả biết.![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Trích dẫn từ Hanoian![]()
Tự sự
... Thơ lang thang qua những nẻo đời người
Chợt khóc, chợt cười trong cơn mê về một quá khứ pha lê,
Thơ mài miệt như em đánh giày Xa mẹ
Chăm sóc ngôn từ như làm bóng đôi chân
Thơ khép nép như lũ hoa dại mùa xuân
Nở cuối vườn em hay nở trên sườn đồi đá sỏi,
Đôi khi thơ làm chớp lóe để chính tôi không sao chịu nổi
Xòe tay che trang giấy chói lòa.
Thơ thủ thỉ mấy lời xưa da diết
Để một đêm thao thức mùa xuân
Người góa phụ nửa đời thủ tiết
Bỗng cởi xiêm y, tự yêu mình...
Những hình ảnh này mãnh liệt quá, hơi lạ với một HN mà MMS vẫn nghĩ, một HN mà Đặng Tuấn vẫn nghĩ (nhạc Jaz )
Nhưng ấn tượng quả thật mạnh, MMS thấy choáng đến nỗi cũng sắp không sao chịu nổi.
Cảm ơn HN với lời bạch như là rút ruột ấy!
MMS xin biên tập giúp Nhoc chủ đề THƠ theo thứ tự thời gian tham gia để mọi người tiện theo dõi nhé
VÌ THƠ
Vì thơ hạ gọi nắng về
Vì thơ ve hát bài vè du dương
Vì thơ phượng cháy đó đường
Vì thơ mây trắng vấn vương bầu trời
Vì thơ yêu quá cuộc đời
Vì thơ không thể xa rời nời đây
Vì thơ thi sĩ ngất ngây
Vì thơ cô gái hây hây má hồng
Vì thơ tình đượm nghĩa nồng
Vì thơ hương gió ấm lòng đêm đông
Vì thơ nên mới nhớ mong
Vì thơ mới biết đêm ròng chờ ai.
Nhoc
YÊU THƠ
Yêu thơ xa biến thành gần
Yêu thơ nên phải mười phần nhớ mong
Yêu thơ thì rất long đong
Yêu thơ phải biết chờ mong tháng ngày
Yêu thơ phải biết đắm say
Yêu thơ nhất định tháng ngày bơ vơ
Yêu thơ phải biết đợi chờ
Yêu thơ có lúc ngẩn ngơ ra vào
Yêu thơ chẳng sợ núi cao
Yêu thơ chắc chắn gặp bao thác ghềnh
Yêu thơ là nghiệp của mình
Yêu thơ yêu cả lời bình cho thơ
Sontung
THƠ
Thơ đến tự lúc nào chẳng biết
Thơ nói lời tha thiết với tim
Thơ đem Cảm xúc dịu êm
Thơ hòa quyện giữa nỗi niềm buồn vui
Thơ muốn nắng thì trời thành nắng
Thơ muốn mưa đất sẽ có mưa
Thơ cho cuộc sống thành THƠ
Thơ cho đôi lứa giấc mơ dịu dàng
Thơ vất vả vội vàng là thế
Thơ đang vui muốn tẻ có ngay
Thơ đang đau khổ đắng cay
Thơ thành hạnh phúc vơi đầy cho tim
Thơ là nắng của Xuân bất diệt
Thơ là hè tha thiết nồng nàn
Thơ là thu rất dịu dàng
Thơ thành băng giá , bẽ bàng tri âm
Thơ nói được điều không thể nói
Thơ cho ta nghe tiếng gọi lòng
Thơ về cho thỏa nhớ mong
Thơ tô cho thắm cho hồng ước mơ
Thơ có thể lấp đầy vực thẳm
Thơ phá tan bức chắn như thành
Thơ cho cảm giác yên bình
Thơ cho trọn vẹn chữ TÌNH ai ơi!
Redriver
DẠO KHÚC ĐÊM ĐÀ LẠT
Sương giăng mắc ướt mềm vai áo mỏng
Đà lạt quanh co dẫn lối em
Mimosa lặng lẽ sáng trong đêm
Trầm mặc mõ khua xa đâu đó.
Những vì sao run run khi mờ khi tỏ
Sỏi lạo xạo hoà tiếng dế nỉ non
Tóc đen như đêm, hiền như hương cỏ
Thơ rùng mình… đất nhú cỏ non.
Hanoian
CHO THƠ
Sao em lại chọn giây phút này
Khi hồn em lang thang về đâu em cũng không thể hiểu
Để những vần thơ của em lạc điệu
Lạ lùng ơi ... !
Những âm điệu buông lơi
Rơi vào khoảng trời nho nhỏ
Có nối được nỗi buồn miên man của gió
Và niềm vui lặng lẽ các vì sao ?
Sau thoáng lặng im - sóng nước cuộn trào
Gọi về trong cô bé lạc loài những vần thơ lạc điệu
Ôi giá cơn gió trời kia có thể hiểu
Sẽ đem những âm điệu ấy tới nơi xa ...
Mimosa
TỰ SỰ
... Thơ lang thang qua những nẻo đời người
Chợt khóc, chợt cười trong cơn mê về một quá khứ pha lê,
Thơ mài miệt như em đánh giày Xa mẹ
Chăm sóc ngôn từ như làm bóng đôi chân
Thơ khép nép như lũ hoa dại mùa xuân
Nở cuối vườn em hay nở trên sườn đồi đá sỏi,
Đôi khi thơ làm chớp lóe để chính tôi không sao chịu nổi
Xòe tay che trang giấy chói lòa.
Thơ thủ thỉ mấy lời xưa da diết
Để một đêm thao thức mùa xuân
Người góa phụ nửa đời thủ tiết
Bỗng cởi xiêm y, tự yêu mình...
Hanoian
TỰ BẠCH
NGƯỜI là ai, THƠ ơi...?
Ta cũng không biết nữa.
Chỉ biết
Những nỗi niềm đi qua cuộc đời, đôi khi thoảng qua rồi biến mất không còn dấu vết, đôi khi ở lại mãi nơi này, ở lại mãi cùng NGƯỜI.
NGƯỜI đã cùng ta im lặng và ngân nga về những khoảnh khắc không đến hai lần trong cuộc đời.
Và sau hết, ta thấy lòng dịu êm thanh tao như được thanh lọc ngàn lần.
Cảm ơn NGƯỜI vô cùng, THƠ ơi !
Mimosa
Last edited by mimosa; May 17th, 2010 at 03:41 PM.
Chủ đề HÈ SANG của Nhoc
HÈ SANG
Phượng hồng khoe sắc thắm .
Nắng vàng tỏa màu gay
Sân trường nghe hoang vắng .
Gió không buồn qua đây !
Ve khan gào cổ gọi .
Xác phượng sân rơi đầy .
Buồn ai khung cửa khép !
Vết khắc tên gốc cây
Bảng đề tên cửa lớp .
Thin thít ngóng đêm ngày .
Áo dài khoe dáng vóc .
Bóng ai chừng đâu đây !
Người đi xa biền biệt .
Bao lần phượng nở hoa.
Vẫn mái trường thuở ấy .
Vẫn mấy gốc phượng già !
Bao nhiêu lần hè đến .
Tất cả vẫn thế mà .
Cớ sao chừng vẫn thiếu .
Mỗi lần bước chân qua !!!
Nhoc
HÈ ĐẾN
Phượng đỏ rợp trời kìa hè đến
Ve kêu rộn rã báo hè sang
Bút nghiên khuất bóng theo hè gọi
Bơ vơ tiếng trống khéo bẽ bàng
Bảng chia tay phấn từ hôm trước
Cửa đóng then cài dấu niêm phong
Sân trường vắng vẻ buồn ngơ ngác
Tầng dưới tầng trên phòng nối phòng
Chờ mong khắc khoải hè mới đến
Lại buồn vô cớ vì hè sang
Sân trường đìu hiu không tiếng gọi
Ai xa xôi đó có nhớ chăng
Hè đến vừa mong lại chẳng mong!
Redriver
BÀI THƠ THÁNG SÁU
Bây giờ tháng Sáu rồi, hỡi em!
Hoa cỏ úa, tầng cao mây xanh ngắt.
Tình yêu nào cho anh bừng gương mặt
Giữa đất, giữa trời, giữa cỏ cây.
Chân vô định và hồn ở đâu đây,
Chiều Hạ gió, anh lang thang lối vắng
Thương cái lá có bao giờ yên lặng
Cũng như em - tim xáo động không cùng!
Ai bảo ta thưở ấy bước chung?
Quen dáng vóc, để đi đâu cũng nhớ!
Bao kỷ niệm ngày qua trong nắng gió
Đâu cả rồi? Xa, xa vắng mênh mông!
Trời vẫn xanh, sóng vẫn hát bên sông
Tình vẫn say mà tim đôi ngả
Nếu biết khóc linh hồn tượng đá
Sẽ cùng ta ứa lệ đau thương.
- Ai đứng kia? xõa tóc bên đường
Em đứng đó hay tình yêu đứng đó?!
Tóc em bồng, mắt em say nắng gió
Cho đất, cho trời, cho anh say!...
Thôi đừng nhắc, lòng anh đau lắm đấy
Quá khứ - Hiện tại - Tình yêu hư thực!
Anh biết lắm, khi con tim rạn nứt
Là em về... hạ nắng tắt trong anh!
Hanoian
CHIỀU THỨ SÁU
Chiều thứ sáu tơ trời giăng mắc
Ta chạy quanh cút bắt tình yêu
Thả thơ điệp khúc cô liêu
Trông mây, ngóng gió liêu xiêu bến đời
Chiều thứ sáu có người chân bước
Lòng lại không bắt chước làm theo
Dã tràng se hạt trong veo
Bạc đầu sóng vỗ cheo leo thác ghềnh
Chiều thứ sáu chông chênh bến lạ
Cafe buồn tiễn lá vàng bay
Còn ai, ai biết, còn ai
Còn ta, ta biết, chợt cay môi mềm
Chiều thứ sáu buồn phiền ngăn lối
Như hạ vàng u tối chân mây
Tay chẳng còn nắm bàn tay
Mắt chẳng còn những đắm say thủa nào.
Nhoc
HÈ GỌI
Tiếng trống tan trường vừa dứt
Đã thấy hè đến bên thềm
Náo nức bầy chim làm tổ
Vừa nghe hè gọi vội thêm
Phượng vui đỏ hồng đôi má
Bàng tô cho quả thêm vàng
Ve sầu còn đang viết nhạc
Sao cho rộn tiếng râm ran
Hè gọi nghe xao xuyến quá
Dập dìu cánh bướm đưa tin
Xà cừ vội vàng nhặt lá
Chạy theo hè gọi mỗi đêm
Gốc cây sân trường ngơ ngác
Còn đâu cần chỗ chốn tìm
Bảng đen ủ ê phờ phạc
Ngày ngày nhớ bàn tay em
Bàn lười chẳng thèm lau mặt
Ghế nghe như rộng rộng thêm
Bài giảng nằm im trong cặp
Bút thèm vết mực mỗi đêm
Người thì vui vì hè gọi
Người thấy hè gọi buồn thêm
Hè đứng giữa trường bối rối
Gọi ai , ai gọi.... e thèm !
Redriver
HẠ
Hạ có vui nhiều không Hạ ơi
Mà sao nắng gắt cháy cả đồi
Mà sao ửng hồng lên đôi má
Mà sao thắm đỏ cả đôi môi
Mỗi bước em đi tiếng em cười
Tôi nghe cuộc sống ngập tràn vui
Tôi nghe khao khát tim vẫy gọi
Tôi nghe tình cháy bỏng trên môi
Tôi chẳng trách ai chỉ trách tôi
Mải mê chạy theo tiếng em cười
Mải mê thỏa con tim khao khát
Mải mê theo trăng gió chơi vơi
Hạ đã về chưa có thật không
Hay là chỉ thỏa nỗi ước mong
Hay là chỉ để tim đau đớn
Hay là chỉ tôi tự dối lòng
Hạ ơi nhớ hạ lắm biết không !
Redriver
MƯA HẠ
Trời giận dữ kéo về những đám mây đen
Gió chồm lên, gầm gào, dọa nạt
Vùng cỏ dại hoang giật mình ngơ ngác
Và lo lắng nhìn nhau.
Mây cứ nặng trĩu trên đầu
Chớp cứ rạch bầu trời dữ dội
Rồi điều gì sẽ tới
Khi đất trời tan tác thế kia ?
Sẽ là những cơn mưa
Ơi cây cỏ non bé bỏng
Em hãy xòe lá đón những hạt mưa lấp lánh
Hãy lắng nghe giai điệu trong sáng vô ngần
Có gì đâu em tất cả sẽ bình yên
Những hạt mưa nói thế./.
Mimosa
MƠ XƯA PHỐ NÚI
Đêm đầu hạ oi nồng nóng nực
Suốt canh khuya thao thức chuyện xưa
Ước gì trời đổ cơn mưa
Ước gì thôi hết dây dưa nỗi niềm!...
…Khi phố núi lên đèn đón tối
Tôi bâng khuâng tìm lối gặp em
Thương nhau đường lạ nên quen
Mong manh áo mỏng chờ em nồng nàn.
Sương lơ lửng giăng màn che phủ
Em nắm tay tôi, rủ lang thang
Đêm mờ sao rắc mây ngàn
Lắng nghe em kể muôn vàn ước mơ.
Qua sân vắng nhà thờ đóng cửa
Quỳ trên sân, hai đứa nguyện cầu
Lòng lành Chúa ở nơi đâu
Cúi xin ban phước nhiệm màu chúng con!...
Băng qua những đỉnh non cao ngút
Phố núi xưa còn chút tình tôi?
Mưu sinh chia cách đôi nơi
Lòng tôi ghi mãi bóng người cao nguyên!...
Hanoian
MÙA HÈ ĐÃ SANG
Trên trời ngàn sao lấp lánh
Mặt sông sóng sánh ánh vàng
Xa xa núi non trùng điệp
Báo hiệu mùa hè đã sang
Trống ngồi ủ rũ trong góc
Tiếng ve gọi bạn râm ran
Hoa phượng điểm tô mái tóc
Báo hiệu mùa hè đã sang
Hàng cây khoe ngàn lá biếc
Chim bay ríu rít từng đàn
Nắng soi lung linh ngọn cỏ
Báo hiệu mùa hè đã sang
Sân trường vắng tanh vắng ngắt
Trên cao lá cây xào xạc
Bác lao công ngồi ngủ gật
Báo hiệu mùa hè đã sang
Học trò ríu ra ríu rít
Ba lô túi dết gọn gàng
Ô tô đợi ''tua Du lịch ''
Báo hiệu mùa hè đã sang
Sontung
MÊNH MANG MÙA VỀ
Vội vã đi về
Mùa hè lỡ rơi lửa trên bao cánh phượng
Chợt tỉnh cơn mê
Vội vã nhen lên một niềm ước vọng.
Nụ hôn mặt trời nóng bỏng
Gió phóng khoáng vô ngần
Bản tình ca đắm mê và lặng lẽ
Mưa dạt dào ấm yên.
Mình sẽ mãi bên nhau
Mình sẽ ủ trái tim trong ngàn muôn cánh phượng
Bay mênh mang
Cháy mênh mang
Cháy tận cùng thênh thang./.
Mimosa
VÌ THƠ
Vì thơ hạ gọi nắng về
Vì thơ ve hát bài vè du dương
Vì thơ phượng cháy đó đường
Vì thơ mây trắng vấn vương bầu trời
Vì thơ yêu quá cuộc đời
Vì thơ không thể xa rời nời đây
Vì thơ thi sĩ ngất ngây
Vì thơ cô gái hây hây má hồng
Vì thơ tình đượm nghĩa nồng
Vì thơ hương gió ấm lòng đêm đông
Vì thơ nên mới nhớ mong
Vì thơ mới biết đêm ròng chờ ai.
Nhoc
HẠ VỀ
Hạ về đem lửa nồng nàn
Đỏ hồng cánh phượng muôn vàn ước mơ
Hạ về chỉ thấy sáng trưa
Đỏ bình minh sớm còn thua ráng chiều
Hạ về cho những cánh diều
Đỏ đầy sắc đỏ chiều chiều vi vu
Hạ về cho những giấc mơ
Đỏ hồng đôi má vì vừa trộm yêu
Hạ về khao khát về theo
Đỏ đôi môi thắm trong veo đêm nồng
Sontung
Last edited by mimosa; May 17th, 2010 at 03:42 PM.
Chúng mình sắp sửa xuất bản được 1 tập thơ chung gồm nhiều chương, mỗi chương là 1 chủ đề.
Hay là nhiều tập như các tập của HN?
Vui không?
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu