LỆ
Lệ ơi sao cứ ướt bờ mi
Để mắt buồn đẫm lệ nhường kia
Đem u tối tràn về đôi mắt ngọc
Cho nghẹn ngào thổn thức với tình si
Em chẳng khóc mà mắt em nhòa nước
Em chẳng buồn nhưng lệ cứ trào dâng
Ai biết được một ngày kia u uất
Bỗng hiện về cùng muôn vạn đau thương
Em đến nhé nhưng đừng mang theo lệ
Để cõi lòng anh vợi bớt những u sầu
Vẫn biết được chia tay là rơi lệ
Nhưng tận đáy lòng anh có muốn vậy đâu
Chẳng bao giờ anh lại muốn em đau
Khi một nửa trái tim anh là em đó
Giọt lệ em rơi là tim anh máu ứa
Lệ rơi hoài tim nhức nhối em ơi
Anh ước sao thời gian sẽ ngừng trôi
Trời hửng nắng và mắt em khô lệ
Mình hạnh phúc bên nhau ,nhưng em ơi không thể
Vì mình còn ở cuộc đời này thì lệ sẽ mãi rơi
Có bao giờ không ,sông sẽ ngừng trôi
Mây ngừng bay và mưa không rơi nữa
Có bao giờ không ,anh sẽ thành núi lửa
Nham thạch em phun trào ,nhất định lệ thôi rơi.
Không bao giờ như vậy được anh ơi !
Đánh dấu