Thôi nhé, đừng nhìn anh
Thôi nhé, đừng nhìn anh
Mắt long lanh ngấn lệ
Em cứ nhìn như thế
Anh chết đuối rất nhanh!
Thôi nhé, đừng nhìn anh
Tóc dài vương vào gió
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Thôi nhé, đừng nhìn anh
Môi run run không nói
Mắt anh thành dấu hỏi
Suốt đêm đen ngắm màn!
Thôi nhé, đừng nhìn anh
Tay vân vê áo mỏng
Anh thành tên thợ vụng
Chạy tìm kim loanh quanh!
Thôi nhé, đừng nhìn anh
Hàng mi cong khẽ chớp
Anh thấy mình choáng ngợp
Trên đỉnh tháp trăm tầng!
Thôi nhé, đừng nhìn anh…
Nhưng đừng nhìn ai khác
Anh sẽ thành tên lác
Phí một thời xuân xanh!
Đánh dấu