[QUOTE=mimosa;9190]MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
TÌNH BIỂN Được không MS? Mình cũng ích kỉ đó MS à.
Biển bao dung như tình anh rộng lớn
Chỉ có em vô tình cứ đùa giỡn mãi thôi![]()
[QUOTE=mimosa;9190]MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
TÌNH BIỂN Được không MS? Mình cũng ích kỉ đó MS à.
Biển bao dung như tình anh rộng lớn
Chỉ có em vô tình cứ đùa giỡn mãi thôi![]()
ĐỨNG TRƯỚC BIỂN
Chiều nào em cũng đứng trước biển
Thủ thỉ bao lời chẳng biết có tới anh
Sóng ào ạt hôn bờ rồi lại mải lướt nhanh
Hình như sóng cũng vô tình như anh vậy
Bờ cát cả ngày được nắng hôn bỏng cháy
Cũng run rẩy trong chiều tàn khi thấy sóng vuốt ve
Đại dương mênh mông , ầm ĩ đến nhường kia
Đâu thấy được một mình em bé nhỏ
Cho dù em có kêu rên hay đau khổ
Cũng không bằng tiếng ru của các nàng tiên cá ngoài khơi
Anh ở đâu mà xa thế anh ơi
Em cứ đứng chờ anh hoài vô vọng
Mỗi một buổi chiều lai gửi theo tiếng sóng
Lời ân hận muộn màng nhưng khát bỏng nhớ thương
Em muốn thét gào lên kể cả giữa đại dương
Em vô tội và đáng thương anh ạ
Chỉ tại anh bỏ đi vội quá
Để em một mình trước biển cả mênh mông
Biển lại hiền hòa và lại rất bao dung
Đã đón em vào lòng bằng lời ru êm đềm của sóng
Vỗ về em và cho em ước vọng
Chỉ có vậy thôi mà, nhưng ấm nóng trái tim
Chỉ có vậy thôi mà em vẫn là em
Trong giây phút trái tim băng giá
Sóng vội vã xa bờ theo các nàng tiên cá
Và em lại một mình giữa biển cả mênh mông.
Có lúc nào không anh chợt thấy chạnh lòng
Trong tiếng ru của các nàng tiên cá
Có lúc nào không bên bao la biển cả
Chắc rằng anh sẽ mãi nhớ về em
Được thần tượng thơ của mình chữa thơ cho thì còn gì bằng, Lướt cảm ơn bác Hanoian nhé.
Sorry mọi người đã phải chịu khó đọc thơ của mình, có lẽ Lướt khác Tiệp là Lướt mới bước vào làm thơ (được mỗi 2 bài mà "tiếng tăm" nổi quá trời) Có lẽ viết tiếp sẽ làm người đọc hoa mắt nhức đầu, chóng mặt.Đọc thêm bài thơ này của bác luot lại làm Nhóc nhớ đến bạn Tiệp đã từng làm thơ ở quán thơ và có ý định mở ra một : " Con đường mới " nhưng có lẽ nó hơi vất vả nên bạn ấy đã từ bỏ ý định . Nếu có thời gian thì bác luot quay trở lại vài trang thơ để đọc những bài đó xem có nên tiếp tục công việc dở dang đó của bạn Tiệp hay không hay là vẫn đi theo con đường cũ
Chúc bác có thật nhiều nhiệt huyết để làm thơ hay .
Thôi L theo bạn Tiệp đây!
[QUOTE=mimosa;9190]MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
Giọt nước mắt muộn màng - Được không MS..Nghe hơi cải lương nhỉ . Tham khảo thôi nhé MS
BIỂN GỌI
Biển gọi chiều nay nghe xao xuyến quá
Sóng ào ạt xô bờ gọi nắng xuống triều lên
Từng con sóng tung mình đùa vui trên biển cả
Những cụ già chợt thấy hóa thanh niên
Thấp thoáng khơi xa thuyền ai hò kéo lưới
Gọi từng đàn cá về cho thỏa nỗi bến mong
Tiếng hò xa xa vọng tới thật ấm lòng
Biển chiều nay mênh mông mà gần gũi
Gió lướt vội vàng mang hơi cho biển thổi
Cái mặn mòi buổi chiều cho gió lộng buồm căng
Biển bỗng thấy mình lồng ngực tràn căng
Màu xanh thẫm cuộn mình trong tiếng hú
Hoàng hôn xuống từng tảng vàng rực rỡ
Chân trời xa tím sẫm ngỡ trong tranh
Tiếng biển vang vang ấm áp gợi tình
Giọng trầm ấm ru mình trong cát trắng
Những đôi tình nhân hôn nhau say đắm
Như tan mình trong đằm thắm biển chiều nay
Xa xa ngân vang tiếng mời bạn xum vầy
Cả không gian ngất ngây cùng biển gọi![]()
Chào LUOT! Mình đã từng viết một câu''yêu thơ yêu cả lời bình cho thơ''.Không phải mình viết vô thức đâu bạn ạ mà là tự đáy lòng của người làm thơ đấy. Bạn bình thơ rất hay , không phải ai đọc thơ xong cũng có cảm xúc ĐẸP và HIỂU BIẾT SÂU SẮC như bạn đâu. Cũng như , có những nhà thơ viết rất hay mà không biết bình thơ hay . Có nghĩa là mỗi con người cụ thể đều có những khả năng rất cụ thể, chẳng có ai mà toàn vẹn được bạn ạ .Vậy bạn làm thơ chưa giỏi thì bạn cứ bình thơ đi nhé , cho mọi người đều nghe được ý nghĩa của những bài thơ hay![]()
HN tưởng tượng câu chuyện này của MS có 3 nhân vật: Thạch, tảng đá ích kỷ mà yếu mềm. Giang (Nguyễn Thị Giang hay Hồng Hà?), dòng sông nhẹ dạ và lười biếng; và Sơn Hải (không phải Sơn Tùng!) - biển bao dung và chung tình! Câu chuyện có đủ yếu tố cho một chuyện tình tay ba: Giang (Hà) tin những lời tán tỉnh ngọt ngào của Thạch nên đã ở lại với cuộc sống nhàn hạ do Thạch đưa lại, trong khi Tùng, ý chết quên, Hải vẫn thiết tha đợi chờ và sẵn sàng chờ đón nàng quay trở lại. Cuộc sống sung sướng nhưng tẻ nhạt vô nghĩa đã làm Hà Giang héo hon rồi ra đi mãi mãi (đoạn này HN trích trong cải lương của đạo diễn Sơn Tùng!) trong sự đau khổ tột cùng của cả Thạch và Sơn Hải...
HN xin hiến một cái tên phù hợp với cốt truyện đầy ẩn ý và lãng mạn của MS: Dòng sông không còn về biển
"Quý vị chờ đón, vở cải lương đặc sắc sẽ được công diễn phục vụ quý vị nay mai. Tác giả kịch bản: Mimosa. Đạo diễn: Sơn Tùng. Với sự có mặt của ngôi sao tài danh Hồng Hà trong vai nữ chính"
![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Dã tràng
Sóng dào dạt xô bờ cát vắng
Con dã tràng cuống quít trong đêm
Biển gầm gào xóa dấu chân em
Anh cuống quít đắp hình em trên cát
Đêm nay trăng suông nằm trên sóng bạc
Dấu chân xưa khi tỏ khi mờ,
Em chốn ấy chắc đã tròn giấc mơ
Anh với dã tràng vẫn còn xây cát!...
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu