BIỂN VÀ EM
Anh muốn làm con tàu đưa em về với biển
Rồi thả neo giữa lớp sóng ngoài khơi
Để được suốt ngày nghe em gọi''Anh ơi''
Và được ôm em trong vòng tay che trở
Anh muốn làm con tàu đưa em về bến đỗ
Nơi cho ta những cảm giác yên bình
Nơi cho ta ngồi ngắm biển đêm thanh
Không sợ hãi trước bao la biển lớn
Anh muốn làm con tàu xông pha trên biển rộng
Và hiên ngang trong những đợt sóng trào
Để đưa em đi bất cứ nơi nào
Dù bến đỗ yên bình hay trong thét gào biển động
Anh muốn làm con tàu ngay cả trong cuộc sống
Hát cho em nghe bằng tiếng sóng trong tim
Để khi em có xa cách biển ngày đêm
Vẫn nghe được tiếng lòng mình đang hát
BIỂN TRONG ANH
Cảm giác của anh khi nhìn về biển
Đó là em với sóng tóc bềnh bồng
Đó là em mắt xanh biển mênh mông
Đó là em với trái tim rộng lớn
Đó là em với sóng tình cuồn cuộn
Đó là em với khát vọng dâng trào
Đó là em với nỗi nhớ khát khao
Đó là em với rì rào sóng hát
Đó là em với hương thơm ngào ngạt
Đó là em tình tha thiết của anh
Những ngày về biển
Mặt trời đổ nắng xuống biển xanh
Gió mài miệt nâng từng con sóng hát
Không có em, anh đứng trên bờ cát
Nghe rì rào kỷ niệm gọi em.
Trăng treo cao trên mặt biển đêm
Cái lần giận nhau trăng cũng lơ lửng thế
Mặt biển tối đen trăng như giọt lệ
Sáng lung linh trong ký ức buồn.
Sáng nay trời bất chợt mưa tuôn
Mình anh bước trên bờ cát trắng
Dăm con dã tràng trốn tìm trong cát vắng
Rủ anh lang thang tìm kiếm hình em.
Bãi cát này lạ lạ, quen quen
Hàng phi lao lặng thinh không nói
Nhưng dòng chữ trên cây thì không nói dối
Có lần mình đã đứng nơi đây.
Biển dạt dào, biển chứng kiến chiều nay
Dăm cô cậu ngập ngừng làm người lớn
Ký ức đưa anh về một chiều muộn
Bên biển hiền hòa, chúng mình nghịch trẻ con!...
Có bao giờ em về lại biển không?
Mọi thứ như xưa, mà sao lạ thế
Anh thở dài nhận ra điều thật tệ
Biển vẫn như xưa… chỉ là biển vắng em!
"Đồ Sơn sóng vỗ dập dồn,"
Có cô chủ quán...... bồn chồn không yên
Rằng thơ về biển chiều nay
Lao xao ngọn gió mơn man tóc thề
Sông Hồng lại muốn đi tàu
Mênh mông sóng cả dập rình nhịp yêu
Sơn Tùng lại thick tóc hương
Biển như thiếu nữ ngọt ngào thiết tha
Hà Nội ngắm biển chiều hôm
Nhớ người con gái khắc tên thủa nào
Rằng tôi ngắm biển lúc nào
Cũng có mực xào với vại bia hơi.
Last edited by luot; June 20th, 2010 at 10:49 PM.
Bác Luot thật hóm hỉnh
Nhưng bác để ý thêm một chút về luật thơ lục bát thì sẽ hay hơn: tiếng cuối của câu lục (câu 6) sẽ phải vần với tiếng thứ 6 của câu bát (câu 8). Tiếng thứ 8 của câu bát lại tiếp tục vần với tiếng thứ 6 của câu lục tiếp theo. Và cứ thế nếu bài có nhiều câu.
Để HN thử cùng bác viết lại bài thơ trên cho đúng luật nhé (xin lỗi nếu phải hy sinh mất một vài ý đồ của bác để đảm bảo luật thơ, làm được một bài thơ nó khó thế đấy bác ạ!):
"Đồ Sơn sóng vỗ dập dồn,"
Có cô chủ quán...... bồn chồn đôi tay
Rằng thơ về biển chiều nay
Lao xao ngọn gió bay bay mái đầu
Sông Hồng lại muốn đi tàu
Mênh mông sóng cả cùng nhau dập rình
Sơn Tùng lại thick hương tình
Biển như thiếu nữ bên mình ấm êm
Hà Nội ngắm biển về đêm
Nhớ người con gái khắc tên thủa nào
Lướt tôi ngắm biển lúc nào
Cũng có mực xào với vại bia hơi.
* Tiếng thứ 6 của câu lục cũng có thể vần với tiếng thứ 4 của câu bát, như 2 câu cuối của bác là OK.
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Chà chà , quán thơ ta độ này lại có thêm món nhậu của bác L rồi đây .Nếu đà này chắc các nhà thơ lại phải say xỉn nữa mới là nhà thơ chính hiệu nhỉ .Nhưng mà nói thật là RV thấy thơ của bác L nên cho vào trang bút tre thì hợp hơn đó.HN đừng chữa thơ cho bác L nữa kẻo không lại làm hỏng hồn thơ của bác ấy cũng nên
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu