Quote Originally Posted by beotron View Post

XA
Nhà em xa nhà anh
Qua bao nhiêu phố nhỏ
Tình em xa tình anh
Bởi giọt sầu nức nở

Cái gì đang ngăn cách
Nhà em với nhà anh
Ai người đang thử thách
Một tình yêu chân thành

Em muốn gọi tên anh
Mà sao không nói được
Bởi mắt em tràn nước
Và tim đang nhói đau


Em muốn vượt đêm thâu
Đến bình minh chói lọi
Anh ơi , anh ở đâu
Có nghe tình em gọi

Tình em là dòng sông
Sóng mênh mông dào dạt
Đón thuyền anh vào lòng
Nắng xôn xao bờ cát

Cho dù tim sẽ nát
Cho dù mắt sẽ lòa
Cho dù phải cách xa
Mãi yêu anh ....trọn kiếp !
Quán thơ đã từng chứng kiến redriver thăng hoa sáng rực lên từ sau Hịch Fashion, nay lại vui mừng thấy beotron chuyển mình rõ rệt!

Có lẽ từ Xa này, một giọng thơ mới, tha thiết, tình cảm và ngày càng mượt mà hơn đang dần định hình chăng?

Trong bước tiến có phần rụt rè nhưng chắc chắn này, chỉ mong bạn giữ được lối tư duy khá độc đáo và thú vị đã từng gây được chú ý ở buổi đầu, trong một một hình hài mới, tha thiết và mượt mà hơn!