Page 67 of 186 FirstFirst ... 1757656667686977117167 ... LastLast
Results 661 to 670 of 1859

Thread: Quán Thơ 1

  1. #661
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    [QUOTE=NamThien;7200]

    Tình yêu là gì?, mà thế giới phải khóc,
    khi mộng mơ... vỡ tan tành
    Tình yêu là gì? mà tôi cố níu với,
    giấu niềm đau, nhói tim tôi

    MS cảm nhận được tình cảm rất thật của Nam Thiên
    Bài thơ khá ám ảnh
    Hãy cho mọi người được đọc nữa đi NT
    Last edited by mimosa; April 20th, 2010 at 01:44 PM.

  2. #662
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    NỖI LO ÂU MÙA HẠ

    Đôi khi tôi bỗng thấy mùa hạ xa vời
    Dẫu đã cháy bỏng giữa lòng tôi vầng mặt trời yêu dấu
    Cơn mưa đầu mùa với bao sắc mầu , dẫu chưa bao giờ như thế
    Giây phút lặng im vọng lên những thanh âm chưa như thế bao giờ

    Mùa hạ vẫn xa xôi như nỗi mong chờ
    Vẫn chưa hết mơ hồ đi giữa lòng mùa hạ
    Vẫn lo âu khi bầu trời trong quá
    Vẫn lạc hoài trong nối tiếp những cơn mê.

    Có phải cho riêng tôi nên mùa hạ lại về
    Nên đầy ắp nôn nao trên lá biếc
    Nên bầu trời xanh trong tha thiết
    Nên khát khao cứ cháy mãi không thôi?

    Nhưng tôi vẫn thấy mùa hạ xa vời
    Khi có một âm điệu chơi vơi ...chơi vơi...
    rồi rơi đi mất...
    Last edited by mimosa; April 20th, 2010 at 05:09 PM.

  3. #663
    Họ tên
    TTT
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    189
    Rep Power
    50
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by mimosa View Post
    MS cảm nhận được tình cảm rất thật của Nam Thiên
    Bài thơ khá ám ảnh
    Hãy cho mọi người được đọc nữa đi NT
    TRời đất , đây là lời của bài hát : Thế giới không tình yêu

    Take it easy. Let's simplify the life

  4. #664
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by Nhoc4ever View Post
    TRời đất , đây là lời của bài hát : Thế giới không tình yêu

    ồ lạ thật, không thấy đề tên tuổi gì cả - thế mà được sao ?

  5. #665
    Họ tên
    Đỗ Hải Anh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    48
    Rep Power
    36
    Cảm ơn / Thích

    Default

    [QUOTE=mimosa;7221]
    Quote Originally Posted by NamThien View Post

    Tình yêu là gì?, mà thế giới phải khóc,
    khi mộng mơ... vỡ tan tành
    Tình yêu là gì? mà tôi cố níu với,
    giấu niềm đau, nhói tim tôi

    MS cảm nhận được tình cảm rất thật của Nam Thiên
    Bài thơ khá ám ảnh
    Hãy cho mọi người được đọc nữa đi NT
    Mình rất đồng tình với NHOC là Trang thơ ở đây phải là thơ do mình viết còn mượn thơ cua ai thì nên đề rõ tác giả như thế sẽ hay hơn nhỉ

  6. #666
    Họ tên
    Đỗ Hải Anh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    48
    Rep Power
    36
    Cảm ơn / Thích

    Default

    [QUOTE=Nhoc4ever;7218]Chào cả nhà cho mình XA chút nhé . Không Xa ngay bây giờ chắc khó còn cơ hội xa nữa mất

    Mình thêm XA này nhé
    Không nhỡ mai nghĩ lại không dám xuất bản nữa ấy chứ

    XA

    Em nhớ mãi một lần anh đi xa
    Anh bảo em rằng mình hãy xa nhau nhé
    Bọn trẻ ngây thơ, đâu biết rằng bố đã xa cách mẹ
    Chỉ một lần thôi , và chẳng biết sẽ xa đến bao giờ
    Em vẫn âm thầm , cặm cụi làm thơ
    Ghi dấu ấn của một thời xa xôi ấy
    Với các con ngày ngày em vẫn dạy
    Để chúng biết tránh xa cam bẫy của cuộc đời
    Nhưng chỉ một mình em thì khó lắm anh ơi
    Vì em biết mình còn non nớt lắm
    Em vẫn biết con đường của hai ta đã cách xa vạn dặm
    Như hai đường thẳng song song không gặp lại bao giờ
    Bọn trẻ nhớ anh và vẫn rất ngây thơ
    Chúng nói với em hàng ngày:mẹ đừng xa lánh bố
    Có những lúc em thấy mình bé nhỏ
    Trong tình yêu của những đứa con thiếu bố , mà vẫn rất vị tha
    Em không bao giờ tha thứ cho con người xấu xa
    Đã có trong anh, từ khi anh nói lời xa cách
    Với các con không bao giờ em biện bạch
    Cho sự cô đơn xa xót của chính mình
    Em biết rằng em sẽ phải hi sinh
    Để dành cho các con một tình thương trọn vẹn
    Và sẽ phải lái được con thuyền vào đúng bến
    Chỉ với một mái chèo
    Với một mình em tình có thể rất nghèo
    Nhưng với các con
    em muốn dành cả tình thương là đại dương vô tận
    Và mong rằng mối tình ngang trái kia sẽ chết trong ân hận
    Để anh có thể lại được về sau một chuyến đi xa
    Lúc bấy giờ anh đọc những vần thơ
    Anh sẽ hiểu tình yêu mẹ con em dành cho anh...
    Nhiều như thế đó!
    Last edited by beotron; April 20th, 2010 at 02:19 PM.

  7. #667
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    [QUOTE=beotron;7229]
    Quote Originally Posted by Nhoc4ever View Post
    Chào cả nhà cho mình XA chút nhé . Không Xa ngay bây giờ chắc khó còn cơ hội xa nữa mất

    Mình thêm XA này nhé
    Không nhỡ mai nghĩ lại không dám xuất bản nữa ấy chứ

    XA
    Em nhớ mãi một lần anh đi xa
    Anh bảo em rằng mình hãy xa nhau nhé
    Bọn trẻ ngây thơ, đâu biết rằng bố đã xa cách mẹ
    Chỉ một lần thôi , và chẳng biết sẽ xa đến bao giờ
    Em vẫn âm thầm , cặm cụi làm thơ
    Ghi dấu ấn của một thời xa xôi ấy
    Với các con ngày ngày em vẫn dạy
    Để chúng biết tránh xa cam bẫy của cuộc đời
    Nhưng chỉ một mình em thì khó lắm anh ơi
    Vì em biết mình còn non nớt lắm
    Em vẫn biết con đường của hai ta đã cách xa vạn dặm
    Như hai đường thẳng song song không gặp lại bao giờ
    Bọn trẻ nhớ anh và vẫn rất ngây thơ
    Chúng nói với em hàng ngày:mẹ đừng xa lánh bố
    Có những lúc em thấy mình bé nhỏ
    Trong tình yêu của những đứa con thiếu bố , mà vẫn rất vị tha
    Em không bao giờ tha thứ cho con người xấu xa
    Đã có trong anh, từ khi anh nói lời xa cách
    Với các con không bao giờ em biện bạch
    Cho sự cô đơn xa xót của chính mình
    Em biết rằng em sẽ phải hi sinh
    Để dành cho các con một tình thương trọn vẹn
    Và sẽ phải lái được con thuyền vào đúng bến
    Chỉ với một mái chèo
    Với một mình em tình có thể rất nghèo
    Nhưng với các con
    em muốn dành cả tình thương là đại dương vô tận
    Và mong rằng mối tình ngang trái kia sẽ chết trong ân hận
    Để anh có thể lại được về sau một chuyến đi xa
    Lúc bấy giờ anh đọc những vần thơ
    Anh sẽ hiểu tình yêu mẹ con em dành cho anh...
    Nhiều như thế đó!
    Thật may là chưa đến mai, BT chưa kịp nghĩ lại, và mọi người kịp đọc 1 bài thơ thật cảm động. MS cũng kịp rơi nước mắt
    Tặng BT bài thơ này của Kim Ngân, có gì đó là bóng dáng của EM - của người đàn bà kia

    ĐỌC THƠ ONGA BECGON

    VÕ KIM NGÂN

    Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!”*
    Người phụ nữ đi trong mưa gió với nỗi buồn.
    Chị cô đơn trên các ngả đường
    Để đến đâu cũng tấm biển kia chắn lại .

    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng !”*
    Chị thật buồn và khổ lắm phải không ?
    Nhưng sao chị vẫn nhân từ,hiền hậu thế ?
    Với “kẻ không vui
    -người “đến bây giờ là bạn cũng không”*

    Chi vẫn ân cần, đa cảm biết bao
    Không oán thán, chỉ buồn
    Nỗi buồn không thể tả
    Kéo chị đi cho mưa gió vỗ về...

    Dịu dàng quá!”
    Gió mưa dịu dàng với mọi nỗi đau...

    Chị ra đi
    Chiếc bóng mảnh mai giữa trời mưa gió
    Không một chốn nào cho chị nương thân
    Thành phố to, cửa sổ nhà ai đèn sáng quá!
    Bóng chị lẻ loi ở cuối con đường.

    Giọt mưa hay là nước mắt
    Cứ long lanh hoài ở giữa câu thơ...

  8. #668
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    CÂU CHUYỆN MƯỜI NĂM

    Chỉ có một lần thôi
    Em hỏi, anh im lặng
    Thế mà em hờn giận
    Để chúng mình xa nhau

    Biết đi đâu về đâu
    Con đò không bến đợi
    Ôi cây xanh tình đời
    Có nghe lòng ta gọi

    Những mùa xuân đã qua
    Tiếng ve về thổn thức
    Gió thổi vào đêm hè
    Kể chuyện mười năm trước

    Chỉ có một lần thôi
    Em hỏi, anh im lặng
    Thế mà em hờn giận
    Để chúng mình xa nhau

    Nơi tình yêu bắt đầu
    Cũng là điều khó nhất
    Trái tim dù biết hát
    Nhưng tình đời dễ đâu

    Những đôi lứa yêu nhau
    Có nghe tôi kể lại
    Chỉ một lần trót dại
    Thế mà thành chia phôi

    Chỉ có một lần thôi
    Em hỏi, anh im lặng

    Thơ của Onga Becgon


    Trái tim dù biết hát
    Nhưng tình đời dễ đâu

  9. #669
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Một bài thơ XA nữa của Becgon Ônga nhé, mặc dù cả bài thơ không có chữ XA nào

    MÙA LÁ RỤNG - Ônga Becgôn

    Mùa thu ở Matxcơva người ta thường treo
    những tấm biển trên các đại lộ, với dòng chữ :
    “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”

    Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
    Mátxcơva, lại đã thu rồi!
    Bao khu vườn như lửa chói ngời
    Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ,

    Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
    Nhắc ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi
    Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
    “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!”
    Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
    Ðập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
    Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
    Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
    ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình,
    Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng:
    “Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!”
    Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!

    Nếu không có gì ao ước trong tôi
    Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
    Anh từng ở nơi đây, từng là người thân nhất
    Sao phút này làm người bạn cũng không?.
    Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
    Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn…
    Anh - con người không vui, con người bất hạnh
    Con người đi cô độc quá trên đời!
    Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
    Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi…
    Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
    Cơn mưa rơi thầm thì lúc chia li
    Mưa tối rầm, nhưng ấm áp nhường kia
    Mưa run rẩy trong ánh trời lấp loá…
    Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngả,
    Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!…

    Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
    Tôi không biết nói cùng anh đến hết
    Nhưng bây giờ, còn phải nói gì thêm!
    Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
    Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
    “Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!”

    (Bằng Việt dịch)

  10. #670
    Họ tên
    Trần Việt Dũng
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    May 2009
    Bài viết
    1,097
    Rep Power
    149
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by beotron View Post

    Mình thêm XA này nhé
    Không nhỡ mai nghĩ lại không dám xuất bản nữa ấy chứ

    XA

    Em nhớ mãi một lần anh đi xa
    .....
    Chỉ một lần thôi , và chẳng biết sẽ xa đến bao giờ
    .....
    Ghi dấu ấn của một thời xa xôi ấy
    .....
    Để chúng biết tránh xa cam bẫy của cuộc đời
    .....
    Chúng nói với em hàng ngày:mẹ đừng xa lánh bố
    ....
    Em không bao giờ tha thứ cho con người xấu xa
    .....
    Cho sự cô đơn xa xót của chính mình
    .....
    Để anh có thể lại được về sau một chuyến đi xa
    .....
    Đồng ý với MS, may mà chưa đến mai, không thì mọi người lại không được đọc bài thơ cảm động này!

    Qua bài thơ thứ nhất, mình hiểu chủ đề của BT là sự xa cách về khoảng cách địa lý và tình cảm, nhưng giờ với cách bôi đậm thế này, dường như chỉ cần có chữ xa là đủ?!
    Xin chủ quán giải thích?
    Anh như loài tằm nhỏ
    Một đời dệt tơ quanh!





Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện có 4 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 4 Khách viếng thăm)

Tags for this Thread

Đánh dấu

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •