MÌNH XIN TẶNG CẢ NHÀ MỘT BÀI THƠ KHÔNG TÌNH YÊU THẬT NHÉ .Nhưng các bạn phải mặc áo đồng phục vào đọc nó mới có hồn được .

Hoàng hôn xuống
Đất trời bừng tỉnh
Hoa lá nô dùa chờ đón trăng lên
Kìa rặng ổi quả trĩu cành nhảy nhót
Kìa chuối đang đùa với mấy chị ốc sên
Na nhón chân chơi chốn tìm cùng bạn
Tre vươn cổ dài kéo tóc chị hồng xiêm
Đom đóm dập dìu bay như những ngọn đèn
Xà cừ nghiêm nghị mắt dõi nhìn canh gác
Đêm đầy tiếng nhạc
Dế du dương
và cuốc gọi từng hồi .
Tiếng côn trùng rả rích ,
Trăng lên rồi!
Đem cả áo choàng sao chi chít
Hình như Trăng cũng vẫn là con nít
Nên cũng nô đùa với hoa lá cỏ cây
Trăng uốn mình lả lướt với chị mây
Trăng tinh nghịch hé mắt nhìn qua lá
Chợt thấy bóng mình dưới sông
trăng liền vội vã
Nhảy lò cò trên những ngọn cây xanh
Rặng núi xa xa bõng cựa mình
Đòi trăng chải tóc
Chỉ có mặt trời suốt đêm ngồi khóc
Vì cả đời siêng năng khó nhọc
Cũng chẳng bao giờ được gặp Trăng xinh!