
Originally Posted by
redriver
MÌNH XIN TẶNG CẢ NHÀ MỘT BÀI THƠ KHÔNG TÌNH YÊU THẬT NHÉ .
...........................
Chỉ có mặt trời suốt đêm ngồi khóc
Vì cả đời siêng năng khó nhọc
Cũng chẳng bao giờ được gặp Trăng xinh!
Đọc mấy câu thơ cuối mới hiểu vì sao cái dòng chữ trên đầu kia RV phải viết thật to như thế!
Nhớ hồi bé có lần đọc được thư hộc bàn hai bạn học gửi cho nhau: "tớ mong gặp ấy lắm nhưng tớ CHẢ THÍCH ẤY ĐÂU, thật, tới nói dối tớ chết..!" 
Thế giới đêm ở trong đoạn trên thật lung linh, sống động và thanh bình, hình như RV từng là cô Trăng bé nhỏ tinh nghịch rong chơi trong đêm kia nên mới có nhiều "kinh nghiệm" và sự đồng cảm để miêu tả khá chi tiết và sinh động như thế!
Chỉ có điều, cái cô trăng nhỏ xinh ấy để thương để nhớ cho người ta mà cứ đinh ninh là mình ngây thơ vô tội "không tình yêu" đấy!...
Last edited by Hanoian; March 21st, 2010 at 10:28 AM.
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Đánh dấu