Không dám đâu! không dám đâu! đi vào "con đường mới" là đi vào "lịch sử thi ca Việt Nam", ai mà chả ham, Nhoc đừng hẹp hòi thế!
MS chắc đã kịp biết "thi thoại" rồi nên mới háo hức thế kia?! :haha:
Printable View
Buồn mà chi
Như trời mây ảm đạm
Ly cụng rồi
Rượu tràn say chuyếnh choáng
Cạn đắng cay.
Không biết bao giờ cho tới sáng
Có thiếu gì đâu rượu với hoa
Ai còn thức cùng ta
Để cùng phiêu diêu nhé
Đầy vơi một đời ?
Chuyện nợ nần
Có cô gái rất xinh ngồi ăn quà sáng
Mặt chợt đỏ bừng quên dắt tiền theo,
Có bác nhà quê cưỡi xe ra phố
Ngẩn ngơ cười trừ với cảnh sát giao thông!
Em - cô gái đến hàng anh buổi ấy
Chẳng lúc nào nhớ trả tình vay,
Và bác nhà quê chui vào đường cấm
Xui anh cười gì với cảnh sát em đây?!
Chuyện đời
Có cô gái rất xinh ngồi ăn quà sáng
Mặt chợt đỏ bừng quên dắt tiền theo,
Có bác nông dân mất mùa ra phố
Chìa tay than vãn gieo neo. ..
Em - cô gái đến hàng anh buổi ấy
Chả bao giờ nhớ trả tình vay,
Và bác nhà quê mất mùa dạo nọ
Chở em vừa đi lướt qua đây!...
:(
@ Nhoc:
Ver.1: Chuyện nợ nần là bài viết hồi xưa: "phá thể cho nó lạ lạ"!
Ver.2: Chuyện đời là bài mới sửa vì sợ cô giáo Nhoc cho điểm liệt --> lưu ban Quán Thơ :(
@ Quán Thơ: Các bạn thấy bài nào đỡ tệ hơn? :drag:
Tin vui nè HN : Hai bài tệ như nhau :D
Tối qua :
Đang vui thì đứt dây đàn
Đang cơn tám chuyện thì nàng ngủ quên
Nên giờ :
Vào đây xin lỗi cả nhà
Và cho câu nhận xét để Hà nội vui
Xin hết ạ .
HN vào thấy MS và Nhoc đồng thanh thế này khéo chạy mất. Hihi
Chạy thật bây giờ đây!
X-( =))
Thôi mình thẩn một bài rồi cũng chuồn đi cafe đây :D
Trả lại hết cho người
Vờ như không quen biết
Đấy chỉ là cuộc vui
Thôi đã tàn , ly biệt.
Nice w'end cả nhà :D
Chà chà, không khí vui quá trời . Cho R tham gia với nhé !
Tôi mời bạn ghé thăm nhà
Cửa luôn rộng mở khách ra khách vào
Ngoài vườn có mận có đào
Vấn vương liễu rủ đón chào khách thơ
Ven cửa sổ một nhành mơ
Có chai rượu đế đón chờ tri âm
Xin mời bạn hãy ghé thăm
Muôn vàn tâm sự thì thầm nhỏ to :D
Khách không tới lại lo ế rượu
Khách quá đông sợ thiếu bàn ngồi
Mời là mời đại thế thôi
Làm gì có quán để ngồi mà buôn=))
[QUOTE=redriver;6243]
Chuyện ăn uống là chuyên luôn vui nhất
Red tôi xin kí cả 2 tay
Chỉ xin các bạn điều này
Mình hay ....quên... VÍ... và hay .....nhỡ giờ
Bệnh này của các.... nhà thơ =))
Đừng giận mình nhé chỉ đùa tí thôi :)
[QUOTE=Nhoc4ever;6242]Thôi mình thẩn một bài rồi cũng chuồn đi cafe đây :D
Mình thấy NHOC hơi bị đầu gấu đấy nhé . HN cẩn thận không có lại lôi thôi đấy . Nhất là bên cạnh lại có Đại thi ca MMS ủng hộ nữa .Thêm R vào thì HN thua to rồi cho nên R tha cho HN. HỐI LỘ ĐI THÔI :))
MÌNH XIN TẶNG CẢ NHÀ MỘT BÀI THƠ KHÔNG TÌNH YÊU THẬT NHÉ .Nhưng các bạn phải mặc áo đồng phục vào đọc nó mới có hồn được .
Hoàng hôn xuống
Đất trời bừng tỉnh
Hoa lá nô dùa chờ đón trăng lên
Kìa rặng ổi quả trĩu cành nhảy nhót
Kìa chuối đang đùa với mấy chị ốc sên
Na nhón chân chơi chốn tìm cùng bạn
Tre vươn cổ dài kéo tóc chị hồng xiêm
Đom đóm dập dìu bay như những ngọn đèn
Xà cừ nghiêm nghị mắt dõi nhìn canh gác
Đêm đầy tiếng nhạc
Dế du dương
và cuốc gọi từng hồi .
Tiếng côn trùng rả rích ,
Trăng lên rồi!
Đem cả áo choàng sao chi chít
Hình như Trăng cũng vẫn là con nít
Nên cũng nô đùa với hoa lá cỏ cây
Trăng uốn mình lả lướt với chị mây
Trăng tinh nghịch hé mắt nhìn qua lá
Chợt thấy bóng mình dưới sông
trăng liền vội vã
Nhảy lò cò trên những ngọn cây xanh
Rặng núi xa xa bõng cựa mình
Đòi trăng chải tóc
Chỉ có mặt trời suốt đêm ngồi khóc
Vì cả đời siêng năng khó nhọc
Cũng chẳng bao giờ được gặp Trăng xinh!
Đọc mấy câu thơ cuối mới hiểu vì sao cái dòng chữ trên đầu kia RV phải viết thật to như thế!
Nhớ hồi bé có lần đọc được thư hộc bàn hai bạn học gửi cho nhau: "tớ mong gặp ấy lắm nhưng tớ CHẢ THÍCH ẤY ĐÂU, thật, tới nói dối tớ chết..!" :lol:
Thế giới đêm ở trong đoạn trên thật lung linh, sống động và thanh bình, hình như RV từng là cô Trăng bé nhỏ tinh nghịch rong chơi trong đêm kia nên mới có nhiều "kinh nghiệm" và sự đồng cảm để miêu tả khá chi tiết và sinh động như thế!
Chỉ có điều, cái cô trăng nhỏ xinh ấy để thương để nhớ cho người ta mà cứ đinh ninh là mình ngây thơ vô tội "không tình yêu" đấy!... :D
Màu tím hoa sim
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường đông bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...
Hữu Loan
Chắc có bạn thơ sẽ hỏi vì sao tôi lại gạch dưới tên tác giả thế kia?
Vâng, tôi gạch thêm một gạch trang trọng vào dưới tên tác giả và post lên đây bài thơ đã làm nên tên tuổi nhà thơ Hữu Loan, như một phút tưởng niệm của những người yêu thơ diến đàn Dancesport.vn với nhà thơ vừa đi xa!
Các bạn nào muốn biết thêm chi tiết, xin đọc ở đây:
http://dantri.com.vn/c20/s20-385325/...im-hoa-sim.htm
[QUOTE=Hanoian;6240]
Bài thơ thật cảm động. Mộc mạc và chân thành.
Cảm ơn HN, lần đầu tiên tôi được đọc trọn vẹn bài thơ.
Bài hát phổ nhac hình như lay động lòng người theo cách khác
[QUOTE=mimosa;6260]
Xin được thắp nén hương trong giây phút tưởng niệm hương hồn nhà thơ Hữu Loan.
Cầu mong linh hồn người được siêu thoát!
Từ Hạ vào Thu
Cầu vồng tiễn chân mùa hạ
Bằng chùm sấm cuối trời xa
Mưa rào biết mình vụt tắt
Vội vàng gói cốm mời ta
Đêm đêm trước nhà hoa sữa
Dịu thơm đã hẹn thu về
Da trời còn xanh xao lắm
Cánh diều mắc cạn vòm tre
Ca dao bắc cầu dải yếm
Cầu ao nối hạ vào thu....
Trung du
Thu mới, trung du dâng nắng mới
Những cánh cò nâng hương bay lên
Lúa đong đưa tròn vai con gái
Tiếng cu gù êm ái bên hiên
Đường cỏ rối vắt mình đồi cọ
Lá xòe ô pha xanh vào nắng
Sân mới rơm vàng chen sắn trắng
Bếp ai đùn khói thắm quanh co.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
" Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ "
Để trở về ngày xưa cùng lũ nhóc
Tóc con trai đầu trần chân đất
Cùng đánh khăng , trèo táo , hái mơ
"Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ "
Để sớm tinh mơ í ới rủ nhau thể dục
Đường Hồ tây nằm im tĩnh lặng
Bỗng vỡ òa bởi những bước chân con
Từ nhà ,qua Lăng Bác tới đường Thanh niên
Ríu rít đùa vui như bầy sẻ nhỏ
Mặc kệ trĩu mi những cơn buồn ngủ
Vẫn cười trêu đứa đi đất không giầy
“ Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ “ ngay
( Con tầu trở ta về miền kí ức)
Để được hồn nhiên giòn cười tươi khóc
Để tâm hồn phơi phới chẳng âu lo
“ Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ “
Để những vô tư ngập tràn lên khóe mắt
Để cơm áo gạo tiền sẽ dừng lại đôi chút
Để thấy lại mình với bao giấc mộng mơ
" Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ "
Mưa trên áo
Những ngày mưa tuổi nhỏ
Tôi ngẩn ngơ
Thả bước.
Sân trường loáng nước
Xôn xao sắc áo,
Những tà áo hư ảo
Ẩn hiện sau lớp ni-lông,
Cả những tà áo trắng ướt đẫm nước mưa
Run rảy dưới chiếc cặp che đầu bé nhỏ.
Để cho tôi quên mình ướt áo
Vụng dại thương mãi áo ai.
Cơn mưa đầu mùa hối hả
Tà áo ùa ra
Ồn ào, vội vả
Rồi khuất dần về nẻo phố xa...
Những tà áo náo nhiệt
Tôi im lặng bồn chồn...
Những tà áo đã cho tôi vụng dại
Những tà áo đã theo tôi lớn khôn!
Hành quân trên đường mưa biên giới
Qua trường cấp III, tôi chợt ngỡ mình bé nhỏ
Giữa rất nhiều áo xanh áo đỏ
Những cặp che đầu, những áo trắng mưa ướt
Những mắt đen huyền, những môi loáng nước
Tiếng cười nghịch ngợm, mắt nhìn thơ ngây…
Kéo tôi về kỷ niệm vơi đầy
Một ngày mưa vụng dại, ướt tà áo xa xưa...
Ca nhà ơi, cứ tránh tinh yêu mãi làm gì
Cái gi phải đến thì cứ cho nó đến
MS rất thích hình ảnh con chim lao mình vào bụi gai nhọn và ,,, hót trong "Tiếng chim hót tring bụi mận gai"
Gửi các bạn 1 chút lương khô về tình yêu nhé
TRÁI TIM
Quên lãng ảo mơ
Xao lãng mộng mơ
Kiêu mạn ơ thờ
Ta ném mình vào trống vắng.
Nhưng chiếc lá
ÔI chiếc lá
Vàng lặng lẽ
Rơi lặng lẽ
Âm thầm xuyên qua lòng ta gắng lạnh lùng.
Cho tới khi ta chợt giật mình
Thấy trái tim đập điên cuồng không thể nào ngăn giữ.
KHI ANH QUÊN NHỚ EM
Một ngày anh quên nhớ em
Mây quên lang thang đây đó
Nặng dầy và buồn bã
Gieo mình thành những cơn mưa.
Một đêm anh quên nhớ em
Gió đập mình lách qua khe cửa
Lay nỗi cô đơn thêm một lần nữa
Trut thành tiếng thở dài trong đêm.
Một đời anh quên nhớ em
Nỗi nhớ dong buồm đi mãi
Một ngày cất mình theo cơn bão
Thành cánh chim trời trắng muốt đơn côi.
Nhoc có một quá khứ thật là lêu lổng, chắc là học sinh cá biệt trong lớp!? :))
MS chớ có đi theo mà ảnh hưởng "hạnh kiểm" đấy! :lol:
Quên dép với áo bao giờ? HN có lêu lổng "trèo táo, hái mơ..." như lũ nhóc bụi đời kia đâu? Đừng có mà vu oan giá họa nhá X-(
Nỗi buồn
Tình ấy... còn đây một nỗi buồn
Đông về cười nói, lá vàng tuôn
Bao nhiêu thư cũ sao chưa đốt?
Để mắt chong đêm ngắm chữ buồn!
Bài thơ hay quá! =D>
Những hình ảnh dùng để liên tưởng, ẩn dụ, khái quát... thật quen thuộc, gần gũi mà lại tự nhiên đến như những phát hiện mới.
Chan chứa mà điều tiết trong cảm xúc, trí tuệ mà giản dị và tự nhiên trong ngôn từ, cấu trúc là những gì HN luôn thích được thấy trong các bài thơ.
Bài thơ này đã có đủ. Cảm ơn mimosa!