Vậy mà nhiều người thích đó MS. RV đã điều tra rùi mà.Không mất tiền mà lại được '' dịu êm '' mà MS.:))
Printable View
Nước mắt vu quy
Anh vừa trao tặng hoa
Chợt thấy em òa khóc
Anh giật mình hoảng hốt
À, nước mắt vu quy
Em hạnh phúc nhường kia
Sao để em rơi lệ
Anh thấy mình thật tệ
Chợt đau nhói trong lòng
Cô dâu về nhà chồng
Mà sao buồn đến vậy
Tại anh vô tình đấy
Hay tại em xa nhà
Ôm vào lòng bông hoa
Mà cuộc đời trao tặng
Anh bồi hồi đứng lặng
Đón trách nhiệm ngọt ngào
Lòng anh thấy nôn nao
Thương em nhiều biết mấy
Nụ hôn anh bỏng cháy
Lau hết lệ mắt em
Anh bỗng thấy mạnh lên
Khi có em chung bước
Hãy lau khô nước mắt
Ta cùng cười nhé em
Nhờ bọn mình nên duyên
Mới được... rơi nước mắt
Hai trái tim son sắt
Ôi nước mắt... vu quy
Nước mắt lặng thầm
Còi tàu reo chân bước nặng trĩu
Tạm biệt bằng nụ hồng in trên má anh
Em bước vào sân ga thật nhanh
Rồi quay lại nhìn anh lần cuối.
Anh cũng ngoái nhìn theo bước em đi vội
Trong lặng thầm nứơc mắt tuôn rơi
Lòng thổn thức khi phải xa rời
Biết sao được, đến lúc phải chia tay.
Sao ông trời bất công lắm thay?
Cho em gặp anh,nhưng đã quá muộn,
Bắt em ra đi với bao ước muốn
Vì em mãi là người đến sau.
Giờ ở lại chỉ con tim em nhói đau
Đập buồn bã trong tiếng tàu lăn bánh.
Nếu gặp anh sớm
Em sẽ không để tuột mất anh. :(
[QUOTE=hien;9850]Nước mắt lặng thầm
Giờ ở lại chỉ con tim em nhói đau
Đập buồn bã trong tiếng tàu lăn bánh.
Cám ơn HIEN nha.Thế là có thêm một cây bút nữa rồi .Chúng tôi hy vọng được đọc nhiều bài của bạn nữa đó :)
NƯỚC MẮT CỦA ANH
Anh không khóc mà tim anh lệ ứa
Khi thấy em nũng nịu với người ta
Giọng nói vẫn như ru mà nghe thật xót xa
Từng âm thanh đâm vào tim đau nhói
Anh sai ư? hay cuộc tình quá vội
Anh nhạt nhẽo ư? Hay anh quá nồng nàn
Hay tại anh dại khờ và chỉ biết kêu than
Nên hạnh phúc chỉ còn là ảo ảnh
Anh muốn quên đi bao nhiêu lời có cánh
Mà em đã thì thầm khi hạnh phúc bên nhau
Anh ghi vào lòng tất cả những thương đau
Và mạnh bước không một lần ngoảnh lại
Có thể nơi xa kia không có lời êm ái
Không có hẹn hò lại tê tái vì thiếu em
Không có yêu thương cũng chẳng có hờn ghen
Nhưng nhất định không bao giờ dối trá
Sao NƯỚC MẮT CỦA ANH lại lơ lửng thế? chắc RV đã post ngay khi có cảm xúc mà chưa kịp để nó thật chín? Nhưng chỉ với một phần chưa hoàn chỉnh như trên HN đã có thể thanks được rồi, vì nó thật hay, nhất là 2 khổ đầu tiên; và hy vọng phần sau cũng tương xứng như thế nếu RV có ý định viết tiếp!
Mọi người ơi, hôm nay đến phiên ai làm chủ quán nhỉ .ST xin bàn giao lại nhé , chủ đề nước mắt của ST đã bị khai thác cạn kiệt mất rồi :D
Hay mình nói về khiêu vũ đi .Topic bên kia đang gay cấn quá , đến nỗi RV xoa dịu mà cũng chẳng ai hưởng ứng cả...Buồn quá đi mất.Cuộc sống nhiều khi khiến chúng ta có quá nhiều cảm xúc và lại không thể điều tiết được ...làm cho môn nghệ thuật hay như thế cũng hơi bị ảnh hưởng nhỉ.
Mọi người đi đâu hết cả rùi.Chủ quán là mình vậy .Khiêu vũ thế này thì cũng chán lắm .Thôi đành khiêu vũ một mình vậy.
MỘT MÌNH ANH
Anh mải mê trên sàn
Có một mình
Hôm nay sàn đông lắm
Chỉ thiếu mỗi mình em
Người con gái nào cũng lạ cũng quen
Nhưng anh vẫn một mình say đắm
Mọi người nhìn anh lạ lẫm
Anh vẫn quay như vẫn dìu em
Điệu Waltz hôm nay dường như vẫn dịu êm
Mặc dù thiếu em
Vòng tay anh trống trải
Anh cứ quay , quay mãi
Nghe tim mình như đập rộn ràng lên
Ai cũng bảo anh điên
Anh cũng thích điên điên như thế
Sàn đông mà với anh sao vắng vẻ
Vì người anh yêu nay đã xa rồi
Nhạc đang vui sao lệ lại rơi
Đọng trên môi anh mặn chát
Tại rượu làm say , hay tại anh say nhạc
Mà vẫn quay quay mãi chẳng dừng
Anh nghe bên tai tiếng nhạc lùng bùng
Và bỗng thấy dáng em trong từng bước nhảy
Anh dang rộng cánh tay ôm lấy
Rồi quỵ xuống sàn như không thể dậy
Vì em mãi chỉ là cái bóng đẩy anh đi
Sàn đâu rồi hay chỉ tại anh si
Nên nẵm mơ cũng thấy em trong mộng
Nhưng má anh ướt nhòa dòng nước nóng
Vì trong mơ anh vẫn khóc nhớ em
Và vẫn quay tròn như một kẻ điên
Mãi chả thấy ai muốn khiêu vũ một mình như redriver cả. Thôi cho mình chia sẻ chút tâm sự vậy:
HAI NẺO TÌNH BUỒN
Mai em theo chồng
Anh có buồn không?
Em xuất giá
Nơi xứ ngưòi xa lạ
Hôn nhân này
Chỉ là bổn phận thôi.
Cuộc đời nổi trôi
Em ở lại
Cũng chẳng có anh được!
Giữa hai nẻo bước
Em biết chọn sao đây?
Ở lại nỗi đau không anh
Ra đi nỗi buồn lòng lạnh.
Cuộc đời đầy oan trái
Yêu thương là đau khổ
Con tim đầy bão tố
Nước mắt hoá bát canh.
Nụ cười tê tái
Ánh mắt gửi chân mây.
Tình yêu là thế đấy
Có ai trọn niềm vui?
Từng đêm ngậm ngùi
Yêu anh yêu anh mãi!
Cánh chim
Một chiều ngược gió, vựơt trùng khơi
Đôi cánh chim nhỏ vẫy tơi bời
Lạnh lùng lê cánh trên xanh thắm
Nức nở kêu vang một góc trời.
Một chiều xao xác cánh chim bay
Khắc khoải dặm dài vượt gió mây
Cánh chim nắng ấm về xứ tuyết
Run rảy tầng không tiếng lẻ bầy...
Với Một mình , Hai nẻo tình buồn và Cánh chim thì có lẽ RV phải chuyên chủ đề này thành CÔ ĐƠN mới đúng HN nhỉ .Vậy ở chủ đề này HN làm chủ quán đó nha:D
HN! RV đọc bài này của HN không thể không ''phát biểu'' vì thấy mình cũng đang bị chìm vào cùng cực của cô đơn:
Trùng khơi đã là mênh mông lắm rùi mà lại còn ngược gió vào buổi chiều , lê cánh ,xao xác , khắc khoải nữa thì làm gì mà không nức nở, run rẩy được phải không HN .Còn có thể nói gì nữa đây khi không còn gì để cô đơn tuyệt vọng hơn thế nữa . :((Chỉ mong ngoài cuộc đời không có ai bị chìm vào cảm giác như bài thơ HN đã viết :(
Không biết thế này đã cô đơn chưa RB , hoặc nếu không cô đơn thì có lẽ MS đã viết không đạt vì MS cảm thấy cô đơn thật rồi này
CẦU NGUYỆN
Nơi giáo đường
Ướt đẫm sương
Không gian buông
Từng hồi chuông ngân dài
Nơi giáo đường
Dìu dịu hương
Những âm điệu du dương
Cuốn hồn tôi đi mãi…
Chúa ơi!
Âm thanh nào vẫn còn dội lại
Để một góc hồn con không trở lại bình yên?
Biết bao giờ mới chìm trong lãng quên?
Tới khi nào cõi lòng con thanh thản?
Nơi giáo đường
Chìm trong sương
Thanh âm còn vương vương
Nhưng Chúa ơi nếu cầu cho góc nhở ấy lặng yên
Thì hồn con khô héo.
Amen!
Cũng cô đơn rùi MS ạ nhưng sự cô đơn của MS không làm cho người đọc phải khắc khoải theo như của HN. Các vần MS dùng nó nhẹ nhàng như hơi thở vì vậy sự cô đơn nó cũng mang cảm giác nhẹ nhàng theo. Buồn bã , thở dài nhè nhẹ , ngấm dần ...Chết RV bây giờ cũng thành nhà bình luận rùi sao..Nhưng dù sao đấy là cảm nhận của riêng RV thui nha:)
CÔ ĐƠN
Bạn đi rồi mình ta ở lại
Đêm đông buồn tê tái thi nhân
Dường như lạnh gấp mấy lần
Dường như buồn cũng mấy phần buồn theo
Đang hiu hắt heo may ùa đến
Rượu cạn rồi nến cũng cạn theo
Càng buồn vì cảnh gieo neo
Thi nhân ơi hỡi đói nghèo đầy tim
Cây trước cửa khô cành hết nhựa
Hoa trong vườn cũng úa tàn theo
Hay vì cũng ghét chủ nghèo
Cả cây cả lá cũng theo đông tàn ...
Thi nhân cũng phải gào than...
Nước mắt hoá bát canh.
Canh này chắc cũng hơi mặn H nhỉ:)
Nỗi buồn này thì ST thấy vừa mạnh mẽ , lại vừa uỷ mị .Thi nhân mà đã gào thét là ghê lắm đấy .Nhưng RV ơi heo may là thu mà.Buồn quá nên nhầm , đúng không :D.Vậy câu này phải viết là:
Gió đông bắc kéo nhau ùa đến RV nhỉ:).Thi nhân mà để ''đói nghèo đầy tim'' thì ST tin là cũng cô dơn cùng cực như HN rồi .
TRẠNG THÁI
Cánh chim nhỏ giữa trời đêm lộng gió
Miệt mài bay chẳng biết đến phương nao
Giữa đêm đen không một vì sao
Thuyền độc mộc không nơi nào cặp bến
Cô gái nghèo không người hò hẹn
Đi giữa giao thừa chợt thẹn với uyên ương
Chiếc lá cuối thu cô độc giữa đường
Bông hoa nở muộn màng trong vườn vắng
Tiếng chim kêu giữa trời đêm yên lặng
Ngọn hải đăng leo lét giữa biển khơi
Túp lều xiêu vách nát tơi bời
Sau trận bão giữa trời mưa tầm tã
Người phụ nữ còng lưng hối hả
Hun hút cuối con đường vất vả mưu sinh
Thi nhân ngả nghiêng hận kẻ bạc tình
Dăm quả ổi , rượu cạn bình nhạt nhẽo
Trái tim cô đơn cùng ta lê các nẻo
Đi đến tận cùng vẫn chưa hết cô đơn
Đồng ý với ST, RV nhầm chỗ này. HN cũng muốn sửa giúp RV nhưng chưa thắng nổi cái lười thì may quá ST đã viết (đi công tác lâu quá ít viết lách nên sinh lườì thế đấy!) :D
Nhân thể ST đã sửa, HN cũng muốn sửa chỗ này:
Đang hiu hắt heo may ùa đến
Rượu cạn rồi nến cũng cạn theo
thành:
Đang hiu hắt heo may ùa đến
Rượu cạn rồi ngắm nến cạn theo
Tổng hợp cả 2 câu, đề nghị tác giả viết lại (không biết có được không?!) thành:
Gió đông bắc kéo nhau ùa đến
Rượu cạn rồi ngắm nến cạn theo
Đừng mắng HN nhiều chuyện nhá! :clown:
CHỈ TẠI TA
Cô đơn cũng chỉ tại ta
Đem sầu đem héo vào nhà ngồi ôm
Chưa chi mà lệ đã tuôn
Hai dòng nước mắt còn hơn mưa rào
Thà rằng cứ chuyện tào lao
Mặc người thương nhớ ta nào nhớ thương
Thế nên đừng trách cô đơn
Mà trách số phận đã vương vào người
Cô đơn ấy cũng sự đời....
RV bảo là không dám nhiều chuyện nhưng ST thì lại muốn nhiều chuyện một tý , nhưng là nhiều chuyện với HN cơ:D:
Theo ST thì không nên thay từ cũng bằng từ ngắm bởi vì tâm trạng của nhà thơ lúc đó đang bị cảm giác cái nghèo tấn công , cái nghèo này từ trong tim mà ra nên nó chán chường lắm .Đã hết '' cái này'' rồi'' cái kia '' cũng lại hết .Cái cũng này nó làm cho người đọc cũng chán theo.Còn từ Ngắm của HN nó nhẹ quá..Nó khiến mạch thơ chậm lại , và làm cho người đọc cũng bị phân tán bởi từ ngắm nghía của HN. ST cảm nhận là vậy đấy HN à. .ST không dám sửa thơ đâu nên ST chỉ dám nói về cảm nhận của mình thôi.HN thấy thế nào , cả RV nữa,thỉnh thoảng mình tranh luận tý cho vui nhé :D
CỰC HÌNH
Pha trà cũng một mình ta
Uống trà cũng lại có ta một mình
Tra pha xong vẫn đầy bình
Thở dài bó gối một mình thâu đêm
Tắc kè đánh tiếng ngoài thềm
Nghe càng hoang vắng càng thêm não nùng
Ngoài kia bóng tối mịt mùng
Ào ào gió thổi tưởng tung mái nhà
Ộp oạp tiếng ếch kêu la
Côn trùng rên rỉ như là nhà hoang
May mà lại có chú Vàng
Thu lu bên cạnh bàng hoàng nhìn ta
Tuy rằng nó chẳng nói ra
Nhưng mà nó cũng giống ta ...một mình
Cô đơn thật giống ...CỰC HÌNH
HN biết khi làm thơ RV (và tất cả mọi người khác) đều có lý do để chọn từ cho hợp với ngữ nghĩa mà mình định diễn tả, vì thế nên HN không định áp đặt RV thay từ cũng bằng từ ngắm (dù thật sự HN thích từ ngắm với câu này hơn). Từ ngắm HN đặt ở đây chỉ là tiện tay thôi, ý định sửa thật sự cho RV là vị trí của từ nến:
"Đang hiu hắt heo may ùa đến
Rượu cạn rồi nến cũng cạn theo"
Như các bạn đã biết, thể thơ RV sử dụng ở bài này là Song thất Lục bát, một thể thơ thuần Việt khó tính nhất, ít nhiều có thể ví với Đường luật (nghiêm thể) của người Trung Hoa về sự chặt chẽ của vần điệu. Trong thể thơ này thì chữ cuối cùng của câu thất 1 phải vần (hợp vận) với chữ thứ 5 của câu thất 2. Có lẽ mải để ý diễn tả cảm xúc mà RV đã sơ suất để hỏng vần (lỗi vận) của 2 câu đã trích, dễ thấy là đến của câu thất 1 không đúng vần với cũng của câu thất 2. Vì thế HN đã gợi ý RV sửa như trên, theo HN là gần với ý RV nhất mà bảo đảm đúng luật.
RV (và bác ST nữa) hoàn toàn có thể thay bằng một cặp từ khác để đúng với ý định của mình hơn, miễn sao không lỗi vận là được! :D
Như các bạn đã biết, thể thơ RV sử dụng ở bài này là Song thất Lục bát, một thể thơ thuần Việt khó tính nhất, ít nhiều có thể ví với Đường luật (nghiêm thể) của người Trung Hoa về sự chặt chẽ của vần điệu. Trong thể thơ này thì chữ cuối cùng của câu thất 1 phải vần (hợp vận) với chữ thứ 5 của câu thất 2. Có lẽ mải để ý diễn tả cảm xúc mà RV đã sơ suất để hỏng vần (lỗi vận) của 2 câu đã trích, dễ thấy là đến của câu thất 1 không đúng vần với cũng của câu thất 2. Vì thế HN đã gợi ý RV sửa như trên, theo HN là gần với ý RV nhất mà bảo đảm đúng luật.
RV (và bác ST nữa) hoàn toàn có thể thay bằng một cặp từ khác để đúng với ý định của mình hơn, miễn sao không lỗi vận là được! :D[/QUOTE]
HN phân tích thì chịu rùi , cả ST nói cũng đúng ý của RV luôn . Vậy để cho ý của RV không bị sai mà lại đảm bảo mạch thơ không bị gián đoạn và lại đúng luật thì RV thay như thế này nhé :
Gió đông bắc kéo nhau ùa đến
Rượu cạn rồi gọi nến cạn theo
Như thế này chắc là được rùi hai bậc lão thành nhỉ:D
Từ bé MS đã thích nhìn chim di cư , thật nhiều cảm xúc khi nhìn cả bầy chim nương nhau bay thành các hình rất lạ, bay hút về một phương nào đó.
Lại càng thấy nao lòng khi nhìn thấy một cánh chim lẻ bầy bay với .
MS cảm nhận được hồn của bài thơ, nhưng về hình thức ( là cái vỏ ) , thì MS nó hơi khô cứng, hơi khuôn phép và mực thước, HN thấy không?
Chữ nhỏ thay = non có được không HN
- HN chọn thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt (cải thể) khi viết bài này, vì những bâng khuâng, u hoài, day dứt trong lòng (mà không thể nói trực tiếp)! Với thất ngôn tứ tuyệt, dù là cải thể, thì nhất định sẽ ít nhiều "khuôn phép và mực thước"! nhưng để "nó hơi khô cứng" thì đấy là lỗi của HN, đã không đủ khả năng làm người đọc quên đi "cái vỏ" khuôn phép của nó để nao lòng với cái tình mà người viết muốn gửi.
- HN không muốn thay chữ "nhỏ thay = non" vì "cánh chim" mà HN muốn nói tới thật sự không "non" chút nào, chỉ "nhỏ" thôi! nhỏ không vì tuổi đời (vì thế không "non"), nhỏ vì cái bao la của trời biển, nhỏ vì cái cô đơn "lẻ bầy" nơi xứ lạ!... Có thể MS muốn tăng cảm xúc của độc giả với một cánh chim đơn côi và non nớt chăng?!
Thật ra toàn bộ bài này được viết sau và phát triển xoay quanh 2 câu kết HN đã viết đầu tiên và là cảm xúc chủ đạo:
Cánh chim nắng ấm về xứ tuyết
Run rảy tầng không tiếng lẻ bầy...
Sự ra đi cách đây ít tháng của beotron làm Quán Thơ chưa hết buồn, nay lại đọc bài thơ HAI NẺO TÌNH BUỒN của hien làm HN day dứt quá, nghĩ tới thân phận và tình cảm của những người Việt nói chung và người con gái Việt nói riêng, nhất là những người ra đi vì hoàn cảnh mà lòng thật sự còn ở lại, HN thấy cay sống mũi và bài thơ ra đời như thế!... nhưng có lẽ còn chưa diễn đạt được hết những điều HN thật sự muốn gửi gắm, nếu MS đọc còn thấy "khuôn phép" và "khô cứng" thì thông cảm với HN lực bất tòng tâm! :(