Thơ bút tre vừa viết vừa nghe bút
Đâu phải nhà thơ nào cũng có phút ''bút tre''
Làm thơ không dễ à nghe
Nếu thơ không đúng loại ...biết xếp về ''trang nao'':D
Printable View
Thơ bút tre vừa viết vừa nghe bút
Đâu phải nhà thơ nào cũng có phút ''bút tre''
Làm thơ không dễ à nghe
Nếu thơ không đúng loại ...biết xếp về ''trang nao'':D
Đúng vậy: Kết là nết người thật :clown:, ai cũng muốn kết có hậu cho khỏi đau lòng, như cổ tích ấy
MS chợt nhớ có đọc 1 tác phẩm văn học, nhà văn khi kết đã không quên dù là 1 con chó, khi ấy, để tác phẩm có giá trị, đủ tầm,( cả ý nghĩa nhân văn ) nhà văn đã phải để con chó nhỏ chết mặc dù khóc ròng bao nhiêu ngày.
MS biết HN không dửng dưng
MS cũng đau lòng lắm
Và cái kết lửng của HN là quá đủ và tốt nhất với 1 tác phẩm
Nhưng xin mọi người hãy cứ kết theo các của mình, và cứ để riêng, giống như xem 1 bộ phim có kết lửng, mỗi người có quyền tưởng tượng tiếp, và đấy cũng là cái giỏi của người viết phải không các bạn
Đọc thêm bài thơ này của bác luot lại làm Nhóc nhớ đến bạn Tiệp đã từng làm thơ ở quán thơ và có ý định mở ra một : " Con đường mới " nhưng có lẽ nó hơi vất vả nên bạn ấy đã từ bỏ ý định . Nếu có thời gian thì bác luot quay trở lại vài trang thơ để đọc những bài đó xem có nên tiếp tục công việc dở dang đó của bạn Tiệp hay không hay là vẫn đi theo con đường cũ :D
Chúc bác có thật nhiều nhiệt huyết để làm thơ hay .
Sóng và Cát
Con sóng miên man,
ầm ì con sóng vỗ
Từ khơi xa ào ạt đổ vào bờ
Cát lặng lẽ thu mình...
quạnh vắng
Sóng hiu buồn, trĩu nặng nỗi bơ vơ.
oh đã chủ đề mới rồi ah, mọi người đã kịp viết nhiều quá, MS đang ở ngoài biển mà chậm chân quá
MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
Một mỏm đá thô nháp trong rừng
Ngày đêm thì thào với dòng sông uốn quanh mình nó
Hãy đừng chảy sông ơi, ta thuộc về nàng đó
Và dòng sông kia đã không trở về với biển cả mênh mông.
Biết bao lâu rôi
Dòng sông trở nên biếng lười
Im lìm cho đá soi mình ngày tháng.
Đã lâu lắm rồi
Sông nhợt nhạt nụ cười
Đá nhạt nhòa soi bóng.
Và không biết tự bao giờ
Chim chóc chỉ còn im lặng
Hoa lá héo khô rũ mình.
Sông không còn hiểu nổi mình
Mãi lạc vào rừng thẳm
Qua những mùa hè nóng bỏng
Lòng bỗng cạn khô.
Mỏm đá chơ vơ
Nước mắt tuôn dài thành thác
Đá vẫn khóc vẫn khóc
Nước mắt tràn đầy sông trôi.
Chảy đi chảy đi ích kỷ hẹp hòi
Chảy đi chảy đi nhung nhớ
Chảy đi chảy đi thiết tha cách trở
Chảy về đi vô tận biển khơi.
Cũng đã bao lâu rồi
Biển nhớ sông trào sóng
Dù bão dông hay yên lặng
Lòng biển muôn đời bao dung.
[QUOTE=mimosa;9190]MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
TÌNH BIỂN Được không MS? Mình cũng ích kỉ đó MS à.
Biển bao dung như tình anh rộng lớn
Chỉ có em vô tình cứ đùa giỡn mãi thôi :)
ĐỨNG TRƯỚC BIỂN
Chiều nào em cũng đứng trước biển
Thủ thỉ bao lời chẳng biết có tới anh
Sóng ào ạt hôn bờ rồi lại mải lướt nhanh
Hình như sóng cũng vô tình như anh vậy
Bờ cát cả ngày được nắng hôn bỏng cháy
Cũng run rẩy trong chiều tàn khi thấy sóng vuốt ve
Đại dương mênh mông , ầm ĩ đến nhường kia
Đâu thấy được một mình em bé nhỏ
Cho dù em có kêu rên hay đau khổ
Cũng không bằng tiếng ru của các nàng tiên cá ngoài khơi
Anh ở đâu mà xa thế anh ơi
Em cứ đứng chờ anh hoài vô vọng
Mỗi một buổi chiều lai gửi theo tiếng sóng
Lời ân hận muộn màng nhưng khát bỏng nhớ thương
Em muốn thét gào lên kể cả giữa đại dương
Em vô tội và đáng thương anh ạ
Chỉ tại anh bỏ đi vội quá
Để em một mình trước biển cả mênh mông
Biển lại hiền hòa và lại rất bao dung
Đã đón em vào lòng bằng lời ru êm đềm của sóng
Vỗ về em và cho em ước vọng
Chỉ có vậy thôi mà, nhưng ấm nóng trái tim
Chỉ có vậy thôi mà em vẫn là em
Trong giây phút trái tim băng giá
Sóng vội vã xa bờ theo các nàng tiên cá
Và em lại một mình giữa biển cả mênh mông.
Có lúc nào không anh chợt thấy chạnh lòng
Trong tiếng ru của các nàng tiên cá
Có lúc nào không bên bao la biển cả
Chắc rằng anh sẽ mãi nhớ về em
Được thần tượng thơ của mình chữa thơ cho thì còn gì bằng, Lướt cảm ơn bác Hanoian nhé.
Sorry mọi người đã phải chịu khó đọc thơ của mình, có lẽ Lướt khác Tiệp là Lướt mới bước vào làm thơ (được mỗi 2 bài mà "tiếng tăm" nổi quá trời) Có lẽ viết tiếp sẽ làm người đọc hoa mắt nhức đầu, chóng mặt.Quote:
Đọc thêm bài thơ này của bác luot lại làm Nhóc nhớ đến bạn Tiệp đã từng làm thơ ở quán thơ và có ý định mở ra một : " Con đường mới " nhưng có lẽ nó hơi vất vả nên bạn ấy đã từ bỏ ý định . Nếu có thời gian thì bác luot quay trở lại vài trang thơ để đọc những bài đó xem có nên tiếp tục công việc dở dang đó của bạn Tiệp hay không hay là vẫn đi theo con đường cũ :D
Chúc bác có thật nhiều nhiệt huyết để làm thơ hay .
Thôi L theo bạn Tiệp đây!
[QUOTE=mimosa;9190]MS còn chưa biết đặt bài này tên là gi. HN, ST.RB. Nhoc, Luot ơi cho xin 1 cái tên với
Giọt nước mắt muộn màng - Được không MS..Nghe hơi cải lương nhỉ . Tham khảo thôi nhé MS
BIỂN GỌI
Biển gọi chiều nay nghe xao xuyến quá
Sóng ào ạt xô bờ gọi nắng xuống triều lên
Từng con sóng tung mình đùa vui trên biển cả
Những cụ già chợt thấy hóa thanh niên
Thấp thoáng khơi xa thuyền ai hò kéo lưới
Gọi từng đàn cá về cho thỏa nỗi bến mong
Tiếng hò xa xa vọng tới thật ấm lòng
Biển chiều nay mênh mông mà gần gũi
Gió lướt vội vàng mang hơi cho biển thổi
Cái mặn mòi buổi chiều cho gió lộng buồm căng
Biển bỗng thấy mình lồng ngực tràn căng
Màu xanh thẫm cuộn mình trong tiếng hú
Hoàng hôn xuống từng tảng vàng rực rỡ
Chân trời xa tím sẫm ngỡ trong tranh
Tiếng biển vang vang ấm áp gợi tình
Giọng trầm ấm ru mình trong cát trắng
Những đôi tình nhân hôn nhau say đắm
Như tan mình trong đằm thắm biển chiều nay
Xa xa ngân vang tiếng mời bạn xum vầy
Cả không gian ngất ngây cùng biển gọi :)
Chào LUOT! Mình đã từng viết một câu''yêu thơ yêu cả lời bình cho thơ''.Không phải mình viết vô thức đâu bạn ạ mà là tự đáy lòng của người làm thơ đấy. Bạn bình thơ rất hay , không phải ai đọc thơ xong cũng có cảm xúc ĐẸP và HIỂU BIẾT SÂU SẮC như bạn đâu. Cũng như , có những nhà thơ viết rất hay mà không biết bình thơ hay . Có nghĩa là mỗi con người cụ thể đều có những khả năng rất cụ thể, chẳng có ai mà toàn vẹn được bạn ạ .Vậy bạn làm thơ chưa giỏi thì bạn cứ bình thơ đi nhé , cho mọi người đều nghe được ý nghĩa của những bài thơ hay:)
HN tưởng tượng câu chuyện này của MS có 3 nhân vật: Thạch, tảng đá ích kỷ mà yếu mềm. Giang (Nguyễn Thị Giang hay Hồng Hà? :D), dòng sông nhẹ dạ và lười biếng; và Sơn Hải (không phải Sơn Tùng!) - biển bao dung và chung tình! Câu chuyện có đủ yếu tố cho một chuyện tình tay ba: Giang (Hà) tin những lời tán tỉnh ngọt ngào của Thạch nên đã ở lại với cuộc sống nhàn hạ do Thạch đưa lại, trong khi Tùng, ý chết quên, Hải vẫn thiết tha đợi chờ và sẵn sàng chờ đón nàng quay trở lại. Cuộc sống sung sướng nhưng tẻ nhạt vô nghĩa đã làm Hà Giang héo hon rồi ra đi mãi mãi (đoạn này HN trích trong cải lương của đạo diễn Sơn Tùng!) trong sự đau khổ tột cùng của cả Thạch và Sơn Hải...
HN xin hiến một cái tên phù hợp với cốt truyện đầy ẩn ý và lãng mạn của MS: Dòng sông không còn về biển
"Quý vị chờ đón, vở cải lương đặc sắc sẽ được công diễn phục vụ quý vị nay mai. Tác giả kịch bản: Mimosa. Đạo diễn: Sơn Tùng. Với sự có mặt của ngôi sao tài danh Hồng Hà trong vai nữ chính" =D>
:))
Dã tràng
Sóng dào dạt xô bờ cát vắng
Con dã tràng cuống quít trong đêm
Biển gầm gào xóa dấu chân em
Anh cuống quít đắp hình em trên cát
Đêm nay trăng suông nằm trên sóng bạc
Dấu chân xưa khi tỏ khi mờ,
Em chốn ấy chắc đã tròn giấc mơ
Anh với dã tràng vẫn còn xây cát!...
Theo ngu ý của L thì ta đặt tên là "Sông chảy về đâu". ai cũng biết rằng sông chảy về biển. Nhưng đôi lúc, trong thực tế do vô tình hay cố ý người ta đã "xây đập thủy điện" Sông thành hồ để núi đá soi mình. :))
Cuộc đời cũng vậy, dòng sông tươi trẻ, như gái 16 gặp chàng Núi, Đồi, với tình yêu đầu đời ... cuối cùng thường đến với đại gia Biển =))
Đúng là đạo diễn tài ba thật , cộng với trí tưởng tượng phong phú nữa =D>.Bây giờ RV lại biến thành một cô nàng nhẹ dạ và lười biếng nữa kìa:((Rồi lại thành dv cải lương nữa ....là sao ta :))Vào quán chậm một tẹo mà sao nhiều chuyện quá ta , mình không còn nhận ra mình nữa kìaX-(
Không biết đây là cơm thừa canh cặn hay là cao lương mĩ vị đây ta . Nhưng chắc chắn là cảm xúc của RV đó nha:D.Mời quí vị thưởng thức :
BIỂN VÀ EM
Biển hiền hòa, còn em thì dữ dội
Biển ru anh dịu dàng
Em suốt ngày lườm nguýt anh
Biển cho anh cảm giác yên bình
Em cho anh bão tố
Biển như cô gái nhỏ
Rất dễ thương
Em giống bà quản gia
Khó tính
Biển khen anh dễ tính
Vì không ghét biển bao giờ
Em chê anh dai khờ
Vì toàn bị em bắt lỗi
Biển lúc nào cũng vội
Chạy theo anh
Em suốt ngày đành hanh
Anh phải theo xin xỏ
Em xấu thế......Sao anh không bỏ
Mà lại cứ theo hoài à?
Anh lại ....dại khờ
Vì biển không có tim
Còn người anh yêu có trái tim ấm áp
Cái tên bác LT đặt thật chính xác, nhưng không câu khách lắm! rồi doanh thu giảm lấy đâu tiền trả sao Hồng Hà?! :))
MS đã phân trần thế thì để HN hiến dâng cái tên này, đảm bảo đúng ý đồ kịch bản mà lại thu hút khách:
Dòng sông có còn về biển
"Mời quý vị móc hầu bao, số lượng vé có hạn!" =))
Phải công nhận là ST cũng viết về dã tràng xe cát nhưng đọc bài này của HN cũng muốn bỏ bài của mình đi , nhưng khi đọc bài của RV thì ST lại quyết định cho ra vì dù sao đó cũng là cảm xúc của mình mà .Xin trình làng một ''DÃ TRÀNG XE CÁT'' nhé:
Dã tràng chồng cặm cụi xây bờ cát
Dã tràng vợ vừa hát vừa giúp chồng
Công việc vừa vui lại nhẹ như lông hồng
Hai vợ chồng cùng đồng lòng góp sức
Nhưng cứ xây gần xong thì tòa nhà lại sụp
Hai vợ chồng cùng bực tức nhìn nhau
Dã tràng chồng chỉ nói mỗi một câu:
Đời chúng mình hãy vì nhau em nhé!
Anh biết công việc của vợ chồng mình rất tệ
Cứ làm gần xong là lại bị bỏ đi
Trông em nhọc nhằn vất vả đến nhường kia
Anh thương lắm ...''nhưng đây là việc của mình em nhé''
Cuộc đời này mỗi con người mỗi vẻ
Ai cũng có cái buồn tẻ của riêng mình
Nhưng nếu biết'' vì sao'', và lại biết'' trọn tình''
Thì việc dẫu tẻ biết hi sinh là thành... vui tất
Dã tràng vợ nghe xong ,cười trong nước mắt
Nhưng lại cùng chồng son sắt ngày đêm
Hai vợ chồng lại vừa làm vừa hát động viên
''Biển một bên và anh một bên''.Hãy cố lên em nhé!
MS xin được làm quán chủ nhé
Và NGÀY, ĐÊM sẽ là chủ đề của QUÁN THƠ kỳ này
MÀ GIẤC NGỦ VẪN CHƯA TỚI
Đến bao giờ tôi mới gặp
Nụ hôn nhẹ nhõm của màn đêm?
Xa xôi sao một giấc ngủ êm đềm
Không tìm thấy món quà đêm gửi tặng.
Tản mạn của ngày dồn về trĩu nặng
Níu bóng đêm gần lại mình tôi.
Tản mạn của ngày cứ dồn về mãi thôi
Làm đêm nghẹt thở
Làm đêm tan vỡ
Nơi đâu đêm rơi?
Đã khép lại rồi
Vĩnh viễn khép lại rồi
Một niềm ước vọng.