Page 15 of 186 FirstFirst ... 513141516172565115 ... LastLast
Results 141 to 150 of 1859

Thread: Quán Thơ 1

  1. #141
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Xuân về



    Xuân về theo tiếng gọi mầm

    Trồi xanh mơn mởn non da phủ trời

    Xuân về rả rích én tơ

    Bung tràn nhựa sống đầm đìa đâu quanh

    Xuân về bên ngõ nhà ai

    Vần thơ êm dịu cụ ca câu kiều

    Xuân về xuân tới em thơ

    Tung tăng tíu tít diện khoe quanh làng

    Xuân về bên tháng năm xưa

    Xum quanh bếp lửa ấm nồng tình yêu

    Xuân về trai gái sánh đôi

    Đêm thanh lễ hội rủ nhau lên chùa

    Xuân về xuân đã về rồi

    Nơi xa mơ vọng xé bừng đêm đông.

  2. #142
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Chia sẻ mọi người cảm xúc xuân và kí ức xuân xa nhà của mình:
    Sắc xuân





    Ta đập vỡ tan thể xác ta

    Hòa ra muôn mảng mơn hoa lá

    Cho chạm kề say cái sắc hương

    Chơi vơi chới với dâng tràn vị

    Cho ta đắm chết với nhụy hoa

    Cho hồn mát rượi sâu giấc ngủ

    Thưởng cái hơi men tới ngút ngàn

    Ta nằm tê liệt vãi vọt thơm.



    Sắc xuân





    Ta vui ta hét động trời rung

    Xé trời muôn mảnh như hoa lá

    Dệt lụa thành hoa ngớ ngẩn coi

    Đem hơ nắng vàng hun ran rát

    Cả làn da ta cũng nở hoa

    Gió đừng xuyên, cát đừng bay

    Đừng giây chút hạt vương lên cánh

    Che mất vị riêng tỏa ngát hương

    Mân mê từng hớp vơn vơn lưỡi

    Nhấp nhấp mật say sắc đậm đà.



    Xuân





    Đỏ đỏ trắng trắng lại vàng au

    Ồ xuân đương mửa sắc dây màu

    Ô kìa nhành hoa mờ nhấp nhánh

    Hòa cái non tơ thắm trời trong

    Lay lảy cành đào đua với nắng

    Ém ánh hồng rơi phơn phớt loang

    Gió len lén gợi hớt xiêm mềm

    Tung rối tóc ả hàng bóng nữ

    Luyến tình say men mén lân kề

    Tôi làm kẻ, khách động lòng vương

    Cảnh thơ nên hứng tình chơm nở

    Dung day lẩn bước rập rình ngong

    Rúng rính trơ hoài thân sóng sánh

    Ánh mắt mơ màng đốt bừng xuân.
    Last edited by Leductiep; February 12th, 2010 at 11:39 PM.

  3. #143
    Họ tên
    Trần Việt Dũng
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    May 2009
    Bài viết
    1,097
    Rep Power
    149
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Tản mạn:
    - Định viết mấy dòng trao đổi về phương pháp luận với bạn Leductiep, nhưng hôm nay đọc mấy "bài thơ" này thì thôi không còn dám nói gì thêm nữa, chỉ đành mượn mấy lời tác giả đã dùng để ca tụng người khác, mà ca ngợi chính tác giả:
    "...sẽ là một phần của lịch sử thi sĩ Việt Nam nếu như ra đời trước một số thi sĩ như Xuân Diệu, Xuân Quỳnh ...! Tại sao mình nói vậy? Mình thấy ... là một trong những nhân tài thi ca, ... chịu khó tìm tòi ra một con đường mới với những ý tưởng mới sẽ đóng góp rất nhiều cho lịch sử thi ca Việt Nam!"

    - Tin là các thi sĩ Xuân Diệu, Xuân Quỳnh... nếu còn tại thế cũng sẽ vì bái phục tài năng mới và "con đường mới" mà lăn ra "nằm tê liệt vãi vọt thơm" mất thôi!

    - Ồ mà "con đường mới" đã mở, sao mình không áp dụng để viết lại đoạn văn này, biết đâu sẽ được một "bài thơ" đi vào "lịch sử thi ca Việt Nam":

    Đứng trước con đường mới

    Xuân Diệu, Xuân Quỳnh sẽ
    Chơi vơi chới với dâng tràn vị
    Rồi nằm tê liệt vãi vọt thơm!


    HN.

  4. #144
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Có lẽ mình là ngựa non háu đá rồi, cảm ơn bạn HN đóng góp ý kiến cho mình!
    Chúc mọi người ngày cuối năm vui vẻ, và chuẩn bị sang một năm mới thành công,may mắn mạnh khỏe! Chúc đại gia đình Dancesport Việt Nam sẽ ngày càng phát triển và có thêm nhiều thành viên yêu nhảy hơn nữa! ^)
    Last edited by Leductiep; February 12th, 2010 at 10:53 PM.

  5. #145
    Họ tên
    TTT
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    189
    Rep Power
    50
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by Hanoian View Post
    Tản mạn:
    - Định viết mấy dòng trao đổi về phương pháp luận với bạn Leductiep, nhưng hôm nay đọc mấy "bài thơ" này thì thôi không còn dám nói gì thêm nữa, chỉ đành mượn mấy lời tác giả đã dùng để ca tụng người khác, mà ca ngợi chính tác giả:
    "...sẽ là một phần của lịch sử thi sĩ Việt Nam nếu như ra đời trước một số thi sĩ như Xuân Diệu, Xuân Quỳnh ...! Tại sao mình nói vậy? Mình thấy ... là một trong những nhân tài thi ca, ... chịu khó tìm tòi ra một con đường mới với những ý tưởng mới sẽ đóng góp rất nhiều cho lịch sử thi ca Việt Nam!"

    - Tin là các thi sĩ Xuân Diệu, Xuân Quỳnh... nếu còn tại thế cũng sẽ vì bái phục tài năng mới và "con đường mới" mà lăn ra "nằm tê liệt vãi vọt thơm" mất thôi!

    - Ồ mà "con đường mới" đã mở, sao mình không áp dụng để viết lại đoạn văn này, biết đâu sẽ được một "bài thơ" đi vào "lịch sử thi ca Việt Nam":

    Đứng trước con đường mới

    Xuân Diệu, Xuân Quỳnh sẽ
    Chơi vơi chới với dâng tràn vị
    Rồi nằm tê liệt vãi vọt thơm!


    HN.
    Cười mãi bây giờ mới type được . Không ngờ là vào diễn đàn của DS mà lại được cười thoải mái thế này ( nói thật là vẫn đang cười dở )

    Bạn Tiêp : Bạn cứ viết về cách luyên các bước walk như thế nào đi nhé , rất hay đấy .
    Take it easy. Let's simplify the life

  6. #146
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Mình thấy không có gì đáng buồn cười cả. Cuộc sống mỗi người có một cách nghĩ của mình và cảm xúc của mình! Mình nói rồi, mình là người thích toán học và lập trình, viết ở đây là hình thức giải tỏa cảm xúc của mình mà thôi.
    Mình luôn trân trọng và yêu quý tất cả những cảm xúc bộc trực của con người!
    Mình đã từng một lần yêu rồi xa cách! Xin chia sẻ với mọi người cảm xúc yêu của mình nhé, nếu ai rảnh thì ngồi đọc! Tất cả nó đều rất thật từ đáy lòng mình. Hi

  7. #147
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Đầu tháng 2 năm 2004 tiểu đoàn mình nhận nhiệm vụ lên Vĩnh Yên tập huấn chiến thuật chiến đấu quân sự! Trước khi lên Vĩnh Yên mình đã có linh cảm về một sự thay đổi đặc biệt sẽ tới với mình, và mình tuyên bố một câu xanh rờn với mọi người trong phòng: Lần này lên đó có lẽ mình sẽ có người yêu các bạn ạ! Chiều ngày thứ 7 mình đã cùng các đồng chí đặt chân tới cơ sở 2 của HVKTQS. Tiểu đội mình gồm 12 người được xếp vào một phòng trên tầng 4 khu nhà ở tập thể!
    Ngày 4 tháng 2 mình cùng hai đồng chí xin phép được ra ngoài doanh trại, và tụi mình nhân cơ hội đó vào nhà cậu bạn lấy 2 xe máy và phi thẳng lên trường đại học sư phạm 2 để thăm cô bạn gái học cùng phổ thông! Lính mà, xa nhà lâu ngày, lại toàn con trai với nhau, ngày nào được nghỉ là chỉ tranh thủ kiếm tìm cơ hội gặp nửa kia của mình! Khi bọn mình lên tới đó là vào khoảng 6 giờ chiều rồi! Không ngờ thời gian này cũng là lúc trường Sư Phạm 2 và một số trường khác từ Hà Nội lên đó tập trung huấn luyện quân sự cho sinh viên! Và theo lời người yêu mình sau này kể, họ thật ấn tượng với 3 chàng sinh viên áo lính bọn mình lúc đó , hi! Khá già dặn nhưng lại không kém phần trẻ trung!
    Rồi thì mình cũng tìm tới được căn phòng của bạn mình đang ở. Trời! Trong phòng có tới 32 cô gái xinh đẹp, đã rất lâu rồi mới có cảm giác rôm rả và nhộn nhịp như lúc đó, rất rất lâu rồi mới được nhìn nhiều bạn nữ như thế! Cả 3 người như lạc vào một Tây Lương Nữ Quốc thứ 2! J

    Và rồi khi ấy, chỉ một ánh mắt thôi, bất chợt mình nhìn thấy cô ấy, đang ngồi trên giường tầng 2 nói vọng xuống bông đùa 3 chàng lính! Cũng kể từ khi ấy, tiếng sét ái tình đánh trúng trái tim mình, hình ảnh cô gái mặc bộ đồ đỏ xinh như mơ như mộng đầy cá tính với một nụ cười tinh nghịch có phần bướng bỉnh, một ánh mắt đầy sắc sảo không thể nào dời khỏi tâm chí mình, như một kẻ tình si tự bao giờ, trái tim mình đập thình thịch, mặt đỏ bừng bừng và không dám ngước lên nhìn thêm lần nữa! Rồi cũng tới lúc phải ra về theo giờ quân quy định , nhưng lòng đầy luyến tiếc! Ba người hôm đó tới 11 giờ đêm mới phóng xe máy về doanh trại, đã quá giờ quy định 1 tiếng, ai cũng có tâm trạng lo lắng và cũng đầy xúc cảm!
    Vừa bước vào phòng mình đã không thể kìm nén được cảm xúc và hét lên với các đồng chí của mình rằng: “Mọi người ơi mình đã tìm được ý trung nhân rồi!” Hi, tới hôm nay nghĩ lại vẫn dạt dào kỉ niệm. Ngay lập tức mình ngồi vào giường và viết lá thư tình đầu tiên, một lá thư tình đúng nghĩa và bày tỏ hoàn toàn cảm xúc của mình với cô ấy và ngay lập tức đem đi gửi! Tối ngày hôm sau mình gọi điện và hẹn bạn mình rủ cô ấy cuối tuần cùng nhau đi chơi, bọn mình sẽ lên đó và cùng nhau ra hồ Đại Lải! Thật không ngờ ngay đêm hôm ấy mưa gió thật lớn, bão đổ về, cây cối trên đường đổ rạp, trong lòng thật bộn bề lo âu và chỉ cầu xin trời sớm nắng ấm trở lại! Và trời đã chiều lòng người , đúng một ngày trước hôm hẹn, trời quang đãng sáng sủa sau cơn mưa, nắng ấm chan hòa!
    Buổi đi chơi đầu tiên không tránh khỏi những cảm xúc ngượng ngùng nhưng cũng đầy thi vị! Cảnh đẹp Vĩnh Yên xen với cảm xúc tình tứ trong lòng thật dạt dào đầy cảm xúc, nơi đó có đồi Thằn Lằn, có hồ Đại Lải với mặt nước thật trong veo mênh mông và nhìn tới đáy. Mọi người quyết định chia thành 3 đôi chèo thuyền ra giữa hồ lên hòn đảo nhỏ đi dạo, nghe nói đây là hòn đảo từng chứng kiến chuyện tình đầy cảm động của một nàng tiên trên trời với một chàng trai nơi hạ giới! Giữa khung cảnh trời bao la ấy dập dờn đàn cò trắng dập dờn trên mặt nước thật hữu tình đầy chất thơ!

    Sau hơn 1 tuần huấn luyện quân sự, bọn mình cũng phải trở về Hà Nội tiếp tục học tập, nhưng ai ai trong lòng cũng lưu luyến đầy cảm xúc! Hơn ai hết, mình đã thực sự nếm trải cảm xúc của tình yêu, mối tình đầu đầy ngọt ngào!
    Chỉ còn 2 ngày nữa là tới lễ tình yêu Valentin 14/2! Đúng lúc đó thì nhận được lá thư của cô ấy, trong thư có một bài thơ cô ấy viết:

    “ Bất chợt

    Bất chợt anh nhìn em
    Ánh mắt anh say đắm
    Làm rối cả lòng em
    Rồi bất chợt anh đi
    Để mình em ở lại
    Bất chợt thấy nhớ nhung!”



    Chính vì thế mình đã viết sau này:

    “Mây đà vén gợi lòng rung

    Chờ cơn gió thoảng thổi bùng sắc thơm.”


    Và thật may mắn, ngày lễ lại trùng với dịp nghỉ cuối tuần, mình năn nỉ mọi người ưu tiên cho mình được ra ngoài ngày hôm đó, vì mỗi tiểu đội chỉ được tối đa 3 xuất thôi! Hi, may mà mọi người đều thương kẻ vừa chớm tình trường! Thế là ngay lập tức bắt xe ôm chạy lên Sư Phạm 2 với tấm thiếp lần đầu tiên trong đời tự tay làm! Hic, thật hồi hộp!
    Cũng từ lần đó, tình yêu đã thực sự nảy nở và ngày càng mạnh mẽ hơn, những đêm đi hành quân giữa Hà Nội đầy hương sữa, trong lòng lại ngập tràn cảm xúc và lãng mạn, một cảm xúc chưa bao giờ có, và mình đã viết bài thơ đầu tiên:
    Hà nội đêm hành quân





    Đêm nay hành quân trên đường Hà Nội

    Hà Nội tuyệt vời trong cảnh đêm khuya

    Đâu rồi Hà Nội ồn ào và vội vã

    Đâu rồi những dòng người khấp khởi đua tranh

    Chỉ còn đoàn quân với con đường sâu thẳm

    Kết thành đoàn tàu đi miết trong đêm

    Hà Nội lung linh dưới anh đèn nhấp nhoáng

    Dưới ánh sáng rực màu của các cột đèn pha

    Xa xa những ngôi nhà chìm vào trong giấc ngủ

    Chợt ánh đèn ai chạy vắt ngang qua

    Rồi tiếng nhạc chập chờn bên ngõ hẻm

    Đưa con người chùm lấy cả giấc mơ

    Những ven hồ nối tiếp chạy đua theo

    Với ánh sóng rập rờn lấp lánh ánh đèn trăng

    Những rặng liễu ngập vào cùng hoa sữa

    Theo gió đưa hương thoang thoảng mặn nồng

    Đâu đây tiếng chổi tre quét rác

    Đâu đây những bóng dáng thầm lặng cùng tuổi xuân

    Họ mãi thế cứ thầm lặng thầm lặng

    Vì ngày mai Hà Nội lại ồn ào rạo rực

    Vươn mình lên trong nắng sớm ban mai

    Trong cả cái tưởng chừng như đã mất

    Cái mùi hương còn đọng lại đêm nay

    Giữa dòng người đang nhịp nhàng đi ấy

    Anh nhớ về em với cả trái tim mình.

    Giữa lúc tình yêu đang bung đầy sức sống của mật ngọt thì mình nhận được quyết định của cấp trên sang Nga du học! Và khi tới kì nghỉ 30/4 mình xin phép tiểu đoàn tranh thủ về quê, và cô ấy cũng về quê lần đó!
    Mình ở Ninh Bình, cô ấy ở Nam Định! Từ nhỏ tới lớn chưa từng một lần bước chân tới đất Nam Định, cũng chưa từng biết phương hướng nơi nào! Chỉ biết rằng Nam Định nằm bên kia dòng sông Đáy. Chiều hôm đó mình lấy xe máy chạy ra bờ sông qua đò và tìm đường sang thăm. Híc, lần đầu ngồi phà qua sông, thật cảm xúc, bờ đê thì thật là gập ghênh, xe máy sao chạy nổi, đành dắt bộ! Gặp ai cũng hỏi đường, cứ nhằm hướng bất kì đi rồi cũng tới nhà dân, cuối cùng thì cũng đã tìm tới! Ấn tượng đầu tiên là mảnh vườn với gốc nhãn , cây bòng cùng giàn mướp, rất thân thiết và nhẹ nhàng! Hôm đó ở lại ăn cơm cùng nhà nàng, uống nước vối! Thật thú vị! Không ngờ cả đời mình nhút nhát, chẳng hiểu sao hôm đó dũng cảm vậy, tới gần tối còn xin phép gia đình bên đó cho mình đưa cô ấy về ra mắt bố mẹ, mà bố mẹ mình cũng đã biết gì đâu! Thật là nghĩ lại vẫn thấy khâm phục bản thân! Lần này thì có người đi cùng biết đường sang Ninh Bình rồi, trước đây cô ấy học phổ thông ở Thị xã Ninh Bình mà! Và bọn mình vòng qua núi Giục Thúy Sơn, cũng là lần đầu tiên tới đó, ngắm cảnh dòng sông tuyệt đẹp và êm đềm, đúng như câu nói Nam Sơn đệ nhị động! Bên cạnh lại có người thương còn gì bằng!

    Thấm thoắt thời gian trôi nhanh, cũng tới ngày mình phải bay sang Nga, hôm đó đúng vào đêm rằm, ánh trăng tuyệt đẹp nhưng lòng người đầy quạnh hưu và hỗn loạn!

    ‘’Bấy nay đã tới ngày xa cách

    Thời gian sao cứ chảy về đâu

    Để nay lòng người bơ vơ vậy

    Muốn kéo thời gian lại những ngày

    Phảng phất nét cười trong hơi gió

    Ngỡ tưởng thời gian quay trở lại

    Ngước mắt nhìn lên thôi tan biến

    Bàng hoàng tiếc nuối chuyện ngày qua .”


    Cảm xúc những ngày đầu xứ lạ, xa nhà, xa người yêu thật cô độc và thiếu vắng! Nơi mà mùa đông lạnh lẽo kéo dài tới 6 tháng với nhiệt độ thường dưới – 25 tới – 40 độ C càng khiến lòng người thêm da diết nhớ nhung!
    Nhìn những bông hoa tuyết rập rờn bay, những cánh lá vàng mùa thu rơi, những đôi nam nữ cặp kè bên dòng sông … mà kí ức lại ùa về ! Những đêm trăng gửi lời nhắn nhủ chị Hằng phương xa! Tiếc nuối kéo dài tiếc nuối!

    Khơi nguồn cảm xúc đó mình đã ghi lại những “Cảm xúc yêu” của bản thân mọi lúc mọi thời điểm kể từ cái ngày đầu tiên duyên phận ấy!






    Cảm xúc yêu

    (cung bậc tình yêu)






    Dập dìu dạo bước đêm xuân

    Luống tình hoa lá cỏ cây xứ này

    Nghe như có tiếng thì thầm

    Có lời thổn thức ngỏ cùng nước non

    Chân len chớm lẹ ghé nhà

    Thăm người nữ sĩ ngẫm tình cố hương

    Nào đâu ong bướm lại vườn

    Chợt say ánh mắt bắt gì vấn vương

    Mơ màng cơn tỉnh cơn ngây

    Ngỡ ngàng chưa dứt sắc xuân chớm thì

    Rạo rời lấn cấn dời chân

    Vẫn lưu luyến ngấn mắt tình chứa chan

    Một ngày cách tưởng trăm năm

    Đêm mơ trăn trở hoài mong ráng hồng

    Vội vàng viết những ý thơ

    Cứ tuôn sóng chảy dạt dào mông lung

    Mong từng cái liếc men say

    Mơ hoài giấc mộng tỏ cùng gió trăng .



    Khen thay tạo hóa khéo vần

    Ương dây tơ níu giữ tình uyên ương

    Kể ngày chàng mới đặt chân

    Nàng đâu cũng thẹn mỗi khi soi mình

    Má hồng chớm đỏ vấn vương

    Lấn nơi sâu thẳm một dây tơ tình



    Ấy là nên chữ duyên sinh

    Phận đưa đưa đẩy có đâu phụ người

    Thoáng chiều cánh én thoi đưa

    Có tin nhắn gửi hẹn rằng du chơi

    Hai lòng nao nức bời bời

    Cầu chim nhanh ngủ cầu sương sớm tàn

    Bỗng sao mưa gió bập bùng

    Nghe veo cây đổ xiết bao nỗi phiền

    Chàng như kiến nóng bò rang

    Mặc cho bão xoáy mặc kia lở đường

    Ngong hoài giây phút gần bên

    Lựa hoài câu nói mở khuây nỗi thầm .



    Thử qua trêu cợt trần gian

    Giờ mong xắp tới trời quang sáng dần

    Rảo mình cất bước lên xe

    Lâng lâng cảm giác râm ran ngạt ngào

    Thoáng hình thấp thó nẻo xa

    Nét xuân e lệ lộ cười tươi trong

    Phân vân chút vẻ ngượng ngùng

    Phá tan im lặng chàng toan ngỏ lời

    Nàng xem đoán ý khẽ khàng

    Mới quen đất lạ để đây tỏ tường

    Nhích mình khấu áo nhẹ rung

    Hướng xa đồi núi chập trùng xanh xanh

    Cảnh tình non nước hữu tình

    Có hồ Đại Lải gắn duyên tiên trần

    Bên trời mây trắng đung đưa

    Ngả mình vờn núi lập lờ ánh dương

    Cây nhoài theo gió hò reo

    Tiếng chim rộn rã lá veo lướt vèo

    Bồng bềnh lẹ ván thuyền trôi

    Rẽ ngang rạch vết lằn sâu đáy hồ

    Rập rờn hạt sóng gợn lăn

    Một đàn cò trắng giăng giăng dập dờn

    Giữa vùng một đảo đào nguyên

    Khách tiên đưa lối lạc quên nẻo về

    Bóng chiều núp dưới lùm cây

    Dáng đôi xuân tím còn đương cặp kè

    Bẽ bàng trăng cũng vừa lên

    Tiếng ai thủ thỉ nhuốm ngay má đào

    Hoa còn e ấp chớm xuân

    Đã mê đã đắm đã ngây hồn người

    Hỏi sao không khỏi bồi hồi

    Hỏi sao không khỏi xốn xang ôm hình

    Màn hoa tựa có chiếu hoa

    Bát ngọc đã ướm đũa ngà mâm son

    Lời nào lời nói chẳng hay

    Mắt nào mắt chả long lanh vơn đầy

    Hận chưa cất nổi mớ bòng

    Cuối giàn tơ liễu rẽ chia đôi đường

    Người về người ở lặng thinh

    Sóng trong đang nhấn cuốn chìm suy tư

    Ngẩn ngơ nhớ nhớ đan kề

    Luyến mơ tiếc rẻ giây gần quanh co .


    ( **** Về Hà Nội học tập ****)
    Từ hồi dạo bước qua chơi

    Còn chưa hết lạ xốn xang rối bời

    Trái tim xen nỗi tơ vòng

    Phập phồng xuyến những nét hồng thướt tha

    Gieo vào cơn tỉnh cơn say

    Thấy hoa bướm nọ cũng mơ dáng kiều

    Giật mình thơ thẩn thẩn thơ

    Ngó ra chưa dứt bóng ai lập lờ

    Thư chiều qua ngõ loan tin

    Quen quen gấp gấp bật liền ra xem

    Đọng từng vần chữ mơn man

    Ngấm từng ý tứ ngọt ngào vân vê

    Mây đà vén gợi lòng rung

    Chờ cơn gió thoảng thổi bùng sắc thơm.

    Ồ hay định phận rõ là

    Ngày kia chẳng phải đêm tình chờ chi (** Lễ Valentina)

    Dù cho cái nợ duyên xui

    Cũng đâu được thỏa lòng trăng thế này

    Gặp nhau quấn quít rộn ràng

    Đóa hồng chớm nở cài khuy thiếp vàng

    Ngỡ ngàng ánh mắt chạm lây

    Gió lay then cửa giật tay cuống rời

    Thay lời hai nỗi lòng chung

    Hòa cung nhịp điệu loang loang ngập tràn

    Cuồng quay trời đất ngả nghiêng

    Vẩn vơ mây trắng sao treo lập lờ

    Ngây ngây hồn ấp ôm hồn

    Lá đâu chợt động đẩy chia khúc tình

    Phút nồng đến ,vội chia li

    Giờ quân quy định đành quay gót dời

    Đượm sồng nhẹ những lâng lâng

    Bâng khuâng tấc dạ còn ngòng mong theo.

    Xưa tình vẫn thử gian nan

    Lính xưa chinh chiến đem thân dặm trường

    Ngẫm mình còn thú mộng vui

    Đêm đêm đeo súng thảnh thơi giao tình

    Này là tình của nước non

    Này là tình của trai đương xuân thì

    Đêm hành quân giữa thành đô

    Nghêu ngao câu hát mơ hình bóng ai

    Yêu yêu như thế cũng đầy

    Đã men biết vị ngọt ngào hơi xuân

    Cuối tuần tranh thủ lên thăm

    Say trong giấc mộng đoàn viên một nhà

    Hẹn non thề biển cận kề

    Mỗi lần gặp gỡ xiết lòng yêu thương;



    Nào ngờ mới bén chữ duyên

    Ngày kia có lệnh trên vời đi xa ( *** Sang Nga học tập)

    Rằng non nước ngàn thu

    Rằng tình yêu cũng thử khó khăn đôi lòng

    Ngẫm xưa chinh phụ đợi chồng

    Nào đâu có quản nắng mưa năm dài

    Luống rày non nước bình yên

    Có đâu không đợi không chờ được nhau .


    Sắp rồi cách mặt phân li

    Đôi uyên ương mới rủ nhau lại nhà

    Rằng thì ra mắt mẹ cha

    Rằng thì cũng phải biết quê hai vùng

    Ở nhà em gắng sang thăm

    Cho trọn chữ hiếu chữ tình thay anh.

    Một ngày cách những nhớ mong

    Mới lần từng bước tìm theo dặn lời

    Nói xa thì chẳng là xa

    Nói gần thì chẳng phải gần mà xa

    Bên này cách một con sông

    Bờ đê luống cũng còn dài gập ghênh

    Nước chiều cuốn, sóng tình rung

    Gợi nên những nhớ bồng bềnh hôm nao

    Tới rồi rộn những những mông lung

    Nụ cười lẫn với giọt mồ hôi cay

    Thoáng qua gốc nhãn vườn bòng

    Hương nồng tỏa ngát ấm tình thân quê

    Nhấp từng cốc vối lạ thay

    Giọt nào cũng đượm cũng đầy men thơm

    Thưa lời mở trước đón sau

    Cùng vui thân thiết bữa cơm xum vầy;

    Chập chờn bóng núi khuất xa

    Xin cho bên ấy cùng sang bên này

    Ra về tính lối vòng quanh

    Xen qua núi Thúy cạnh ngay bên cầu

    Ngừng xe dạo bước vui xem

    Bâng khuâng ngắm cảnh dạ thầm ước ao

    Nguyện làm sương gió quyện quanh

    Trần gian hưởng vẹn chữ tình cõi tiên

    Ánh vàng hắt ráng còn in

    Rập rờn sóng sánh lay mê hồn người

    Chuông hoài đổ thác ngân vang

    Giục mau bỡ ngỡ dùng dằng rời chân .

    * * *

    Sớm kia se sẽ quạnh hiu

    Lá vàng lướt xuống đầu sân gieo sầu:


    ‘’Bấy nay đã tới ngày xa cách

    Thời gian sao cứ chảy về đâu

    Để nay lòng người bơ vơ vậy

    Muốn kéo thời gian lại những ngày

    Phảng phất nét cười trong hơi gió

    Ngỡ tưởng thời gian quay trở lại

    Ngước mắt nhìn lên thôi tan biến

    Bàng hoàng tiếc nuối chuyện ngày qua .”



    Ra đi chỉ một hành trang

    Nửa bên kia với nửa này xa nhau

    Đêm trăng khắc bóng mịt mờ

    Người ơi ở lại người nay chân trời

    Mới rồi tay đã rời tay

    Kẻ sâu vạn dặm kẻ nhìn trăng rơi

    Chứng tình đôi lứa còn in

    Khóe nơi thăm thẳm lệ rưng rưng trào.



    * * * Những ngày đầu bên Nga

    Bơ vơ xứ lạ chiều tàn

    Bơ vơ nhớ nhớ vàng bay rập rờn

    Gió luồn khơi nỗi tương tư

    Mưa tràn ngấn lệ lạc loài chim sa

    Thoáng ngoài kia nóc nhà ai

    Phủ nguyên ánh tuyết độc màu xa xăm

    Lửa nồng sao chẳng thấy đâu

    Khói bay héo hắt nối vòng qua mây

    Rập rờn nhấp nhánh hoa bay

    Giăng vài bông dưới hàng thông đứng chờ

    Xa xa xen khuất mập mờ

    Một vài nhân ảnh lẩn vào hư không

    Chợt nghe hơi thở nặng nề

    Cảnh sao cũng nhuốm sắc tình tha hương

    Nỗi lòng riêng xuyến ngẩn ngơ

    Quê xưa in bóng còn hằn tim nâu

    Xuân chen tiếng gió lạnh lùng

    Bên này khe cửa khách hành đứng ngong .



    Ngẫm ra mới thấm chuyện đời

    Xa người chợt luyến thương nàng Uyển Thanh

    ( Uyển Thanh trong truyện ngắn "Dương liễu Thanh Thanh" của Quỳnh Dao)

    ‘’Rượu tuôn rơi, lệ tuôn rơi

    Tiếng rơi lã chã, tiếng sầu bi ai

    Dây đàn buông nỗi ngẩn ngơ

    Cắt từng mạch máu, khứa lòng lòng đau

    Hồng trần hận cảnh biệt li

    Tình xưa còn đó, rẽ chia đôi đường

    Phận đời chi hỡi đau hơn

    Duyên tình đôi lứa ai nào thấu đâu

    Nguyện cầu một chữ nhân duyên

    Ở ngay bên bỗng như xa chân trời

    Tình nàng dù thắm dù sâu

    Tình chàng nguyên vẹn chằng hề mờ phai

    Hỏi rằng ai hiểu lòng ai

    Ai cho đôi lứa tới ngày gặp nhau;’’

    Đau đau đến thế thì thôi

    Nào đâu có phải bạc tình, mà oan

    Duyên kia sao khéo phũ phàng

    Dây loan mới chớm, tình rơm rớm nồng

    Khung trời cũng chỉ thế thôi

    Cớ sao mưa nắng cứ hoài tranh nhau

    Thế gian ôi lắm đoạn tình

    Đau đau khiến kẻ trông ngoài sầu lây

    Hỏi rằng ai được trọn duyên

    Hỏi rằng ai chẳng ngất đau vì tình

    Đời cay chất chứa não nùng

    Lá rơi cũng động tâm tình tương tư

    Chân trời cách trở hoài mong

    Duyên ta sẽ chẳng như người lặng đau .







    Kể ngày cách biệt đôi phương

    Kẻ nơi trời lạ, kẻ ngong quê nhà

    Duyên nồng ấp nóng mùa đông

    Dẫu xa, xứ lạ vẫn hoài người thương

    Một năm luyến xiết bao tình

    Nghe veo tiếng lá cũng xôn xao lòng

    Tuyết dầy trắng những khoảnh không

    Bung veo cánh quạ gửi về người xưa

    Nhác hình, từng bóng đêm đêm

    Mơ trời đất khách quyện quanh xum vầy;

    Hoa kia rộ nắng trưa hè

    Ngỡ ai hé lộ ngẩn say nụ cười

    Bên dòng sông sóng sánh đôi

    Gái trai vẫn đó cặp kè nhân duyên

    Xót mình, hận nỗi phân li

    Dòm qua réo rắt gợn dâng dâng lòng

    Trăng non vừa hé đầu tuần

    Đã tàn phai sắc mắt hoài đong đưa

    Lệ châu ép chặt mơ màng

    Hồn quên xứ lạ bay về người thương

    Thoáng ngoài ai nét thân quen

    Dấu chân phơi bước còn in hôm nào

    Lặng thầm động những mông lung

    Hơi nồng âu yếm còn vương vương sồng

    Bùng lan khát vọng cháy cuồng

    Chợt đau thực tại nhẫn tâm xéo rày

    Cũng mây cũng gió cũng người

    Cớ sao thiếu dáng, xuân buồn vô biên

    Say say tỉnh tỉnh mập mờ

    Đời dang bỏ trống độc sầu, sầu lây:

    *** nhớ kỉ niệm xưa

    “Chiều nay sao em chưa qua chơi

    Chim chẳng buồn reo ủ rũ mình

    Sóng lặn mặt hồ êm phẳng lặng

    Ngóng mãi hình em buổi chiều xưa



    Chiều nay sao em không qua chơi

    Mưa bụi tràn về hoa lá rơi

    Có người vơ vẩn lang thang mộng

    Bắt những vàng nâu héo úa lòng



    Chiều xưa em ngây thơ bên tôi

    Trời chan chứa sắc, nắng say tình

    Chiều nay cô đơn nghe mưa bay

    Trời tuôn băng lạnh, hóa vô tình .”



    *** Dạo chơi trên dòng sông Tom

    Quanh co khắp nẻo bên sông

    Nắng đan cỏ dạt lun phun dọc bờ

    Xế tà phớt sắc hoàng hôn

    Vội quay gót ngoặt men men lối về

    Chuông thờ vừa dứt ngân âm

    Có thơ nhắn gửi người thương tỏ bày :



    “Ven hồ một cánh buồm nâu

    Tiếng mưa lớp lớp lệ châu tuôn trào

    Liễu buồn đứng ngả đầu khuya

    Dáng ai thấp thó chờ ai nhạt nhòa

    Hỏi người quân tử nay đâu

    Tiếng đàn cung bậc tiếng mưa lay sầu

    Ngơ ngàng đêm ấy hẹn xuân

    Nâng chung ly rượu còn vương vấn lòng

    Trăng nay cũng lẩn sau trời

    Chẳng như hôm ấy, ngong hoài, hoài ngong

    Dáng kiều theo gió mong manh

    Gửi dây nhịp điệu tư tình tương tư.”



    Hay rằng thời độ thu xa

    Lòng nào cũng hướng ,cũng sầu cũng mong

    Ngẫm ra chẳng thẹn má đào

    Chấm qua vài chữ dịu êm dỗ dành:



    ‘’Em cười tươi cho trời đông ấm lại

    Tuyết lạnh ngăm sẽ hóa những than hồng

    Và cây tàn sẽ trồi vươn hoa nở

    Còn hồn anh sẽ hóa nắng vui đùa

    Em buồn chi xuân mới vừa ghé vội

    Cả trời xanh trong mắt ta xanh

    Biển ngày xưa vẫn đầy sương muối mặn

    Tình vẫn nồng sẽ chẳng chút phôi pha



    Em mãi đẹp hơn ngàn thiên hoa lạ

    Nơi hồn anh em bất tử trường tồn’’;



    Tưởng ra nghe tỏ ,ngỡ là…

    Lòng non kia hãy còn vài bấp bênh:







    “Thời gian qua mau theo hư vô

    Bỡ ngỡ như là tiếc ngẩn ngơ

    Sáng nay hoa ấy còn khoe sắc

    Sao đà ủ rũ chớm tàn phai

    Ngẫm đời ngẫm kiếp nỗi chơi vơi

    Ngẫm mối tình ta dẫu ấm nồng

    Có như hoa đó ngày mai úa

    Tan như mây gió chẳng gợn vương.”





    Xưa hay Chức Nữ - Ngưu Lang

    Cách nhau cũng chỉ một dòng Sông Ngân

    Xây cầu hẹn ước mưa ngâu

    Dưới trần đôi lứa bắc cầu nào qua

    Trăng ngoài song hắt lòa khung

    Đầu giường ray rứt rối dây tơ vòng:





    “Hai năm rồi có lâu quá không em

    Thề thủa trước em hãy còn ghi nhớ ?

    Có còn say như mắt em say

    Như trái tim anh vẫn bùng lửa cháy

    Nỗi khát khao em chan chứa vô bờ

    Chốn nơi xa, xuân tới ngỡ đông về

    Một xác lá thu cũng hoài mộng cũ

    Và mai đây câu chuyện mình ấm lại

    Tháng ngày buồn đôi đứa đôi phương .”









    Một ngày thu tới miên man

    Ngắm ra xứ lạ đã rày thân quen

    Kìa đâu tiếng nhạc chập chờn

    Ngoảnh chân bước vội lá vàng chớm bay

    Hồn ngây lóng lánh, chim reo

    Trắng lòa thác nước còn in cánh trời

    Lơ thơ hạt sỏi vô tình

    Nhàu rêu bấu phủ xanh nhòa một khung

    Ngỡ ngàng đá cũng lạ thay

    Giữa dòng róc rách nước xen điệu tình

    Rộn ràng qua xấn hua vui

    Gió thơm mát lạnh nồng nàn ngột tim

    Sóng mây vơn nắng hữu tình

    Đón người khách lạ trắng cười rung rinh

    Hỡi ôi trần thế nhiệm màu

    Để thân thơ sĩ lạc vào vùng tiên;



    Tưởng rằng thu tới chớm quen

    Lá vàng lướt xuống lại gieo thêm sầu:







    “Một nét thu sang một chút vàng

    Đem hơi gió lạnh thấm hồn xa

    Kẻ rong phiêu lãng nơi trời lạ

    Ấp ủ tình mong luyến nhớ nhung

    Giờ xa cách ấy như còn đó

    Một buổi chiều xưa ai đứng trông

    Ngỡ như vừa cắt vừa chia đẩy

    Hai kẻ tình say thoáng chốc tan

    Để rồi mang xa ngàn nỗi nhớ

    Mỗi lá vàng rơi mỗi sóng tình.”





    Đêm buồn buông cảnh mông lung

    Hạt mưa gõ những tiếng ai oán sầu

    Nhạt nhòa xẫm úa dàu hoa

    Đổ nghiêng nghiêng lối dầu dầu lâm thâm

    Lưa thưa tóc tách hao gầy

    Ngấn lòng nặng lũng nặng sâu lún lòng

    Ngẩn ngơ trông nhánh hoa tàn

    Ngày mai vươn lộc, phận này bến nao

    Mưa òa lệ khóc vì mây

    Ngày mai mây trắng, lệ lòng rơi rơi...





    “Tôi lang thang vơ vẩn dưới mây ngàn

    Tìm cơn gió hỏi thầm người yêu dấu

    Tìm hương em giữa bạt ngàn hơi lạ

    Chút ấm nồng khoảnh khắc xa em



    Này là đây sắc chiều xuân bữa trước

    Ráng hoàng hôn in bóng ghép đôi mình

    Nghe bâng khuâng lặng thầm say ý vị

    Thủa ban đầu khắc khoải nỗi thương yêu



    Nhớ thủa xưa nhạt nhòa men phiêu lãng

    Ngây ngất tình thấm ngọt quyện bờ môi

    Lang thang bước lòng vui nghe tiếng rộn

    Rạo rực bùng nóng bỏng trái tim yêu



    Quên mất rồi cả định nghĩa thời gian

    Và không gian bến bờ vươn hoa nở

    Ôi vô tư suốt cả thời thơ trẻ

    Qua mất rồi xen xao xuyến mông lung



    Từ ngày đó ngày nào tôi chẳng biết

    Từ khi nào tôi lặng lẽ suy tư

    Ngày em tới ôi hồn tôi như thể

    Ôi rồ dại! ôi điên cuồng xao lãng

    Biến hồn tôi thành kẻ khát mong tình,



    Cháy khản giọng những lời yêu cuồng dại

    Khi mơ màng thảng thổt bóng hình em

    Khi hét lên xé trời đông giá lạnh

    Khi u buồn vơ vẩn nỗi xa em

    Và ngẩn ngơ nắng chiều in cánh én

    Chợt mơ về xao lãng, kỉ niệm xưa!”









    Lã chã mưa buồn

    Thẩn thơ gió thổi gợn sầu

    Ngẩn ngơ đếm cánh chim trời lạc phương

    Đoạn trường ôi lắm gian nan

    Tình trên nhân thế nhuốm ai oán hờn

    Đau đau hận hận

    Ngàn năm in vết biệt li

    Thu vàng rơi lá lệ rơi rơi trào

    Trăm năm huyết lệ một nguồn

    Tình yêu muôn hướng muôn lần bi thương

    Hỏi rằng bi lụy vì đâu

    Thân nơi đất khách hồn nơi chân trời

    Lạnh lùng mưa bụi giăng giăng

    Lạnh lùng dáng cũ người xưa

    Mập mờ xa xăm…



    “Chiều mưa !chiều mưa! Em nơi đâu ?

    Nhớ chiều hôm ấy nhớ mưa ngâu

    Anh hát em nghe câu chuyện lạ

    Kể tình đôi lứa lúc chia xa;

    Hàng mi u uẩn khơi sầu muộn

    Em hỏi tình anh có nhạt nhòa ?



    Chiều mưa chiều mưa em nơi đâu ?

    Anh buồn ngơ ngác miết xa xăm

    Giọt mưa nay hóa vô tình vậy

    Chở sầu muôn hướng bủa vây quanh;

    Hỡi ôi trần thế bao đùa cợt

    Chia tình đôi lứa tới hôm nao ?

    Giá mà ông trời cho đổi phận

    Xin làm mây gió mãi trăm năm!”



    “Đêm nay sao buồn không ngủ được

    Giọt mưa lách tách ở bên hiên

    Nghe vang như ngàn lời sâu thẳm

    Chẳng để tôi yên bởi chữ tình



    Chỉ một mình tôi...ngồi vô thức

    Biết chăng ai đó ở nơi xa

    Có đang lạnh lẽo buồn không nghĩ

    Mà sao sóng cuộn lửa tình dâng



    Tôi muốn hét lên vang đất trời

    Cho đêm mưa gió phải bừng lên

    Cho triệu người đêm không ngủ được

    Cùng tôi thao thức nhớ người yêu



    Đêm sẽ qua rồi nắng sẽ hửng lên

    Mặt trời soi sáng căn phòng nhỏ

    Ở đó hôm nào một đêm đông

    Lửa đã bùng lên một chữ tình.”





    Bước đường dạo những nẻo xa

    Người đâu cũng kéo một vài suy tư:



    “Bận nhìn chết lặng đôi trai gái

    Tình tứ ngoài kia, chả ý gì

    Bỏ mặc kẻ sau dòm ngó thấy

    Cứ yêu say đắm với tình riêng



    Lại bận nhìn theo những nét cười

    Mắt đưa lả lướt bỏ tình rơi

    Cho bao kẻ đợi trong thèm khát

    Chút ít tình xưa não não buồn



    Tôi lại thả chân bên tiếng gọi

    Dĩ vãng ngày xưa níu níu về

    Ôm hơi nồng ấm đêm đêm lạnh

    Đốt cháy cuồng si lưới ái tình



    Ngập ngập bừng lên nỗi khát khao

    Tiếng yêu cất hết mới hôm nào

    Cái hôn còn đó bao nồng cháy

    Mới chạm mà sao đã vụt bay



    Tôi chỉ muốn giật chỉ muốn ôm

    Tấm thân thơ liễu ngất ngây tình

    Đã làm tôi chết trong chờ đợi

    Rạo rực tình xưa cắn đốt tim



    Đợi em khao khát ngong ngong gọi

    Một chút tình thôi cũng đủ rồi

    Chẳng cần tha thiết câu thương nhớ

    Cũng sưởi lòng tôi ấm cõi lòng



    Tôi lại lặng thinh nỗi cô đơn

    Mà sao sóng dội ở trong lòng

    Chẳng chịu gậm yên, gầm cấu xé

    Tiếng yêu xao xuyến vốn không bờ.”





    Đêm rằm buồn ngắm ánh trăng

    Say sưa khúc nhạc nâng li rượu nồng

    Cùng vui lả lướt với mây

    Gió đưa tay khẽ rung theo nhịp đàn

    Thả hồn vui cảnh ngẩn ngơ

    Ngỡ đâu trần thế ai đang đợi chờ

    Hỏi người say tỉnh hay mơ

    Muôn sông vạn núi cất chung tiếng sầu.

    Xa xa nhác thấy giữa trời

    Ánh đèn leo lắt nhấp hoài đêm đêm

    Ngỡ tình đôi lứa nhòm ngong

    Bóng sao cô chạnh hao gầy từng đêm

    Mong hoài dáng cũ nôn nao

    Mong hoài phút vội xốn sang ngây tình

    “Gió xuân còn trớn mơn man

    Nắng vàng đeo đuổi ồn ào vơn vây

    Xanh non mơn mởn chạm trời

    Tiếng đời văng vẳng rộn ràng hua vui

    Ô kìa ánh mắt còn đây

    Giật mình thổn thức mắt đằm trông theo;”

    Thủa nào vui ánh trăng khuya

    Nay rung se sẽ lạnh sương mơ màng

    Cũng màu đen với huyền không

    Cớ sao bên ấy bên này khác nhau

    Xéo lòng nặng trĩu buồn trông

    Dáng thân thơ liễu ấp nồng hương xưa

    Tỉnh say say tỉnh đượm sồng

    Vừa qua giấc mộng chiêm bao xum vầy

    Mắt cười còn đó vương quanh

    Những lời tình tứ còn vang vang lòng

    Chợt nghe bặm cắt ngăm ngăm

    Bẽ bàng cơn gió rạch tan ảo hồng

    Khát khao lửa ấm ân nồng

    Bỏ quên xứ lạ bay về trời xưa.



    * * *



    Thời gian lặng lẽ buông câu

    Nhớ người hẵng ngót chút nguôi ngoai dần

    Chuyện đời ly hợp hợp ly

    Vốn là lẽ sống căn nguyên tự trời

    Sức người đâu quản nổi thay

    Sống đâu vui đấy ấy là nhân sinh

    Ngộ ra mới vỡ nỗi lòng

    Bấy nay buồn chán hóa ra tự sầu

    Nghe lời nàng thấy mới hay:

    “Vì em anh hãy vui tươi đừng buồn

    Kiên trì thay nỗi nhớ nhung

    Luyện rèn ý chí dọc ngang ở đời”

    Thẹn lòng nam tử lập thân

    Nào đâu chỉ một lần say nhớ nhà

    Huống hồ áo lính sờn vai

    “Có ra bóng dáng một trang anh hùng?”

    Nam tử hán đại trượng phu

    Sinh thân há để người cười hay sao

    Một đằng liễu yếu đào tơ

    Lẽ nào lại chịu dập đầu thua xa

    Ngày đi hứa, hãy còn in

    Phải ghi cho đặng phải bền trung kiên

    Tình yêu biển lửa hóa vàng

    Mới như Lương-Trúc mới là keo sơn

    Tỏ rồi gắng sức mài kim

    Tương lai rộ sáng một cơ tiền đồ.



    Cởi sầu ,thêm chất những tình

    Con chim khách gọi hè vui rộn ràng

    Nắng vàng ngơ ngác mơn man

    Cả trời hoa nắng rung rinh gió vờn,

    Ô kìa nắng sớm ban mai

    Ánh hồng rạng chiếu ngập say tiếng cười

    Gió lay cành lá phất phơ

    Sóng tung mặt nước kết bài trường ca

    Bướm ong rúng rính dập dờn

    Tô thêm sắc rộ rực màu thiên thai

    Trời xanh hòa với nắng xanh

    Nghe sao êm ái ấm lòng tha hương

    Lắng nghe kẽ sống nhịp đều

    Rung theo tiếng lá ngứ ngây mơ tình

    Bước chân trước lắm ưu phiền

    Còn đâu,chỉ thấy lẹ làng lâng lâng

    Nhớ người thì nhớ khóe môi

    Nhớ ngày hội lớn sánh đôi rạo lòng

    Hồn say ,say nắng ,say đời

    Say trời đất lạ,say hồn xa xôi

    Đêm rằm nằm uống ánh trăng

    Thồi lòa hoa lá thoát hồn bay cao

    Gập ghềnh vang hát nghêu ngao

    Cùng trăng thành bạn,cùng mây kết tình

    Ngắt ngàn vạn đóa vì sao

    Kết vòng hoa sáng gửi bên kia trời

    Gió mưa tiếng nhạc đưa tình

    Hồn bay lồng lộng ngát hương dâng đầy.

    Last edited by Leductiep; March 17th, 2010 at 08:21 PM. Reason: ....................................

  8. #148
    Họ tên
    TTT
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    189
    Rep Power
    50
    Cảm ơn / Thích

    Default

    .................................................
    Last edited by Nhoc4ever; February 14th, 2010 at 09:23 AM. Reason: Bótay . Hết thuốc .
    Take it easy. Let's simplify the life

  9. #149
    Họ tên
    TTT
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    189
    Rep Power
    50
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Take it easy. Let's simplify the life

  10. #150
    Họ tên
    Lê đức Tiệp
    Đến từ
    Nơi khác
    Tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    70
    Rep Power
    39
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Cảm ơn Nhoc4ever về lời chúc ! Mình viết bài đó có lẽ là không có gì khó hiểu đâu! Đơn giản nó là những cảm xúc và ghi lại tình yêu đầu tiên của mình thôi! Những cảm xúc khi gần nhau và khi xa nhau, những thời điểm khác nhau từ ngày gặp mặt một cách tình cờ! Mình là một người lính gặp cô ấy trong một lần huấn luyện quân sự ở Vĩnh Yên khi tới thăm bạn mình! Những cảm xúc của mình cũng rất đơn giản!
    Mình không phải nhà thơ, mình vào trang này mới mục đích cùng nhau chia sẻ cảm xúc của bản thân thôi!
    Nếu mọi người cảm thấy khó chịu thì xin lượng thứ!
    Last edited by Leductiep; February 14th, 2010 at 10:51 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện có 8 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 8 Khách viếng thăm)

Tags for this Thread

Đánh dấu

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •