Tản mạn:
- Định viết mấy dòng trao đổi về phương pháp luận với bạn Leductiep, nhưng hôm nay đọc mấy "bài thơ" này thì thôi không còn dám nói gì thêm nữa, chỉ đành mượn mấy lời tác giả đã dùng để ca tụng người khác, mà ca ngợi chính tác giả:
"...sẽ là một phần của lịch sử thi sĩ Việt Nam nếu như ra đời trước một số thi sĩ như Xuân Diệu, Xuân Quỳnh ...! Tại sao mình nói vậy? Mình thấy ... là một trong những nhân tài thi ca, ... chịu khó tìm tòi ra một con đường mới với những ý tưởng mới sẽ đóng góp rất nhiều cho lịch sử thi ca Việt Nam!"
- Tin là các thi sĩ Xuân Diệu, Xuân Quỳnh... nếu còn tại thế cũng sẽ vì bái phục tài năng mới và "con đường mới" mà lăn ra "nằm tê liệt vãi vọt thơm" mất thôi!
- Ồ mà "con đường mới" đã mở, sao mình không áp dụng để viết lại đoạn văn này, biết đâu sẽ được một "bài thơ" đi vào "lịch sử thi ca Việt Nam":
Đứng trước con đường mới
Xuân Diệu, Xuân Quỳnh sẽ
Chơi vơi chới với dâng tràn vị
Rồi nằm tê liệt vãi vọt thơm!
HN.
Đánh dấu