Quote Originally Posted by mimosa View Post
Không biết thế này đã cô đơn chưa RB , hoặc nếu không cô đơn thì có lẽ MS đã viết không đạt vì MS cảm thấy cô đơn thật rồi này


CẦU NGUYỆN

Nơi giáo đường
Ướt đẫm sương
Không gian buông
Từng hồi chuông ngân dài

Nơi giáo đường
Dìu dịu hương
Những âm điệu du dương
Cuốn hồn tôi đi mãi…

Chúa ơi!
Âm thanh nào vẫn còn dội lại
Để một góc hồn con không trở lại bình yên?
Biết bao giờ mới chìm trong lãng quên?
Tới khi nào cõi lòng con thanh thản?

Nơi giáo đường
Chìm trong sương
Thanh âm còn vương vương


Nhưng Chúa ơi nếu cầu cho góc nhở ấy lặng yên
Thì hồn con khô héo.
Amen!
Cũng cô đơn rùi MS ạ nhưng sự cô đơn của MS không làm cho người đọc phải khắc khoải theo như của HN. Các vần MS dùng nó nhẹ nhàng như hơi thở vì vậy sự cô đơn nó cũng mang cảm giác nhẹ nhàng theo. Buồn bã , thở dài nhè nhẹ , ngấm dần ...Chết RV bây giờ cũng thành nhà bình luận rùi sao..Nhưng dù sao đấy là cảm nhận của riêng RV thui nha