Phải công nhận là ST cũng viết về dã tràng xe cát nhưng đọc bài này của HN cũng muốn bỏ bài của mình đi , nhưng khi đọc bài của RV thì ST lại quyết định cho ra vì dù sao đó cũng là cảm xúc của mình mà .Xin trình làng một ''DÃ TRÀNG XE CÁT'' nhé:
Dã tràng chồng cặm cụi xây bờ cát
Dã tràng vợ vừa hát vừa giúp chồng
Công việc vừa vui lại nhẹ như lông hồng
Hai vợ chồng cùng đồng lòng góp sức
Nhưng cứ xây gần xong thì tòa nhà lại sụp
Hai vợ chồng cùng bực tức nhìn nhau
Dã tràng chồng chỉ nói mỗi một câu:
Đời chúng mình hãy vì nhau em nhé!
Anh biết công việc của vợ chồng mình rất tệ
Cứ làm gần xong là lại bị bỏ đi
Trông em nhọc nhằn vất vả đến nhường kia
Anh thương lắm ...''nhưng đây là việc của mình em nhé''
Cuộc đời này mỗi con người mỗi vẻ
Ai cũng có cái buồn tẻ của riêng mình
Nhưng nếu biết'' vì sao'', và lại biết'' trọn tình''
Thì việc dẫu tẻ biết hi sinh là thành... vui tất
Dã tràng vợ nghe xong ,cười trong nước mắt
Nhưng lại cùng chồng son sắt ngày đêm
Hai vợ chồng lại vừa làm vừa hát động viên
''Biển một bên và anh một bên''.Hãy cố lên em nhé!
Last edited by sontung; June 24th, 2010 at 10:00 AM.
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
MS xin được làm quán chủ nhé
Và NGÀY, ĐÊM sẽ là chủ đề của QUÁN THƠ kỳ này
MÀ GIẤC NGỦ VẪN CHƯA TỚI
Đến bao giờ tôi mới gặp
Nụ hôn nhẹ nhõm của màn đêm?
Xa xôi sao một giấc ngủ êm đềm
Không tìm thấy món quà đêm gửi tặng.
Tản mạn của ngày dồn về trĩu nặng
Níu bóng đêm gần lại mình tôi.
Tản mạn của ngày cứ dồn về mãi thôi
Làm đêm nghẹt thở
Làm đêm tan vỡ
Nơi đâu đêm rơi?
Đã khép lại rồi
Vĩnh viễn khép lại rồi
Một niềm ước vọng.
Hiện có 22 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 22 Khách viếng thăm)
Đánh dấu