Giật mình tỉnh ra, ô nắng lên rồi!
Mình như thể sống lại thêm lần nữa!
Tỉnh cơn mơ - cơn say mình tự hỏi
Ra thế đời người chỉ sống một lần thôi?
Ô, có tiếng gì quen như tiếng chim vui
Nắng đã thắp lên trên từng chiếc lá
Lên cả khu vườn cho mình xanh biếc quá
Rồi. Từ đây tim đã có Mặt trời…
Take it easy. Let's simplify the life
Theo đề nghị của Mimosa, chủ đề Say tạm thời khép lại bằng "Giật mình tỉnh ra ô nắng lên rồi" của Nhoc4ever.
Hà Nội mùa này... nhiều lắm những cơn mưa! Vì thế, chủ đề HN đề nghị là: Tình yêu với những cơn mưa (trong cơn mưa, sau cơn mưa, trước cơn mưa...)
Để rộng rãi trong việc thể hiện cảm xúc của mọi người, HN không yêu cầu bắt buộc phải có từ "Yêu", "Mưa"; miễn sao mọi người đọc hiểu và công nhận đó là Yêu với Mưa.
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Chát đêm mưa
Hà Nội đang mưa em ơi…
Phố biển cũng mưa anh ạ!
Mưa mang về những mặn mòi biển cả
Và nỗi nhớ dạt dào như sóng trùng khơi!...
Bao giờ mưa sẽ tạnh em ơi?!
Không biết đâu! nơi em vẫn đang mưa
Mưa trắng xóa như điệu Waltz xưa,
Mưa dai dẳng như nhớ mong, anh nhỉ!
Mưa cả ngày, anh nằm suy nghĩ
Mưa thì buồn, em chắc lại âu lo?!
Ôi không! Em muốn mưa thật to
Để anh nằm và nghĩ về em như thế!
Trời cứ mưa, rượu uống một mình thật tệ!
Nhớ gửi cho em một chút say!
Anh đang nhớ cái đêm nồng cay
Biển một bên, mình một bên, cái chai không nằm giữa.
Gió biển thổi, rượu đưa men, tình chúng ta như lửa…
May mà mưa… đêm ấy cũng mưa!
Rượu chợt mặn, môi cũng mặn... phố biển ngủ hết chưa?
Mà anh dám bồng em đi trong mưa gió!
Em cứ nhắc làm anh dâng nỗi nhớ
Bất chợt ồn ào như mưa xối ngoài hiên.
Mưa sẽ cùng em thao thức cả đêm…
Anh ngủ nhé, mai còn đi làm sớm!
Em cũng ngủ đi thôi, thức nhiều sẽ ốm
Mưa phương xa, xin đưa giấc em nồng!
Em log-out đây, tặng anh nụ hôn
Và nhớ mơ về em nơi biển mưa anh nhá...
28.5.2010
Last edited by Hanoian; June 7th, 2010 at 10:49 AM. Reason: chính tả
[QUOTE=Hanoian;8641]Chát đêm mưa
Thảo nào các cụ nhà mình toàn cấm chát chít cũng đúng , vì chát thế này lại sớm hư hỏng mất thôi HN ạ . Ướt át , mùi mẫn quá , Mới nghe đã thấy trẻ người non dạ rồi ....![]()
DỖ EM
Sau cơn mưa là trời hửng sáng
Anh đợi hoài có thấy nắng đâu
Sao mình cứ mãi dỗi nhau
Để trời không nắng, để sầu anh vương
Mấy tiếng rồi mưa rơi rả rích
Sao mà em chỉ thích mưa rơi
Sao mà em khóc mãi thôi
Để anh cứ phải đầy vơi một mình
Mưa rơi mãi thì trời lâu tạnh
Em khóc hoài anh lạnh nơi tim
Ngoan nào hãy nín đi em
Cho trời hửng nắng cho mềm bờ môi
Bàn tay anh cứ đòi vuốt tóc
Tóc ướt rồi anh vuốt làm sao
Thôi thôi hửng nắng lên nào
Tay anh vuốt nhẹ sợi nào cũng suông
Em khóc mãi mi buồn trĩu nặng
Mi ướt rồi mắt hết long lanh
Thôi nào em hãy nghe anh
Nín đi em , mắt mới xanh mơ màng
Lời anh tha thiết dịu dàng
Em nghe bỗng thấy bàng hoàng nắng lên
Sao mà anh khéo dỗ em
Em nín, trời tạnh ,tình thêm ngọt ngào!![]()
Ối giời ôi CHÁT !
Đúng là CHÁT thật cả nhà ạ, mà lại CHÁT ĐÊM MƯA, nó mới lằng nhằng dây dưa làm sao, ăn miếng trả miếng như nhau
Đọc thấy vui quá, quên cả mưa buồn như người ta thường tưởng đấy HN![]()
Last edited by mimosa; June 7th, 2010 at 04:24 PM.
DỖ cũng thế, cũng lằng lằng vì trời mưa, chứ nếu dỗ trời nắng đã nhanh gọn phải không RB ?
MẦU NẮNG THỦY TINH
Em biết , sẽ không bao giờ tan
Mưa mưa ơi cứ rơi
Theo những âm thanh buồn lan
Nắng sẽ tràn về nơi góc hồn thao thức.
Em biết, dẫu chơi vơi là thế
Lá vẫn rơi...vẫn rơi ...
Xốn xang một khoảng trời
Trong veo trong mầu nắng.
Em biết ...
Có những âm thanh im lặng
Lặng im đến bây giờ
Để những phút giây xa xưa
Mãi là nắng thủy tinh trong suốt.
Hiện có 2 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 2 Khách viếng thăm)
Đánh dấu