Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Không thể nào thiếu cái vụ " hộc bàn" ấy rôi
Đúng thế HN ah, cái kết hay và ấn tượng, thường là dư âm của bài. Nhưng thật sự khó.
Đây cũng là một bài " không tình yêu" của MS này :
CHIỀU CÒN YÊN LẶNG
Chiều sắp tắt rôi
Vui khẽ khàng thôi
Buồn cũng không cất thành lời
Im vắng.
Không thể theo đi
Một mình trong chiều sẫm lặng
Đành cố quên đi hờn giận
Cho trái tim nhịp sống yên bình
Càng không thể trở lại một mình
Mảnh trăng chiều sẽ vỡ
Hoa cuối ngày không nở
cây trút lá thẫn thờ.
Và cho đến tận bây giờ
Chiều còn yên lặng.
Last edited by mimosa; March 16th, 2010 at 12:09 AM.
Trả thù HN tí thôi, vì "cái hộc bàn" mà HN cũng dám gọi là "không tình yêu " mà
Vậy thì bài này vậy,"không tình yêu" hoàn toàn nhé
BÀI THƠ TRĂNG
Ánh trăng dịu dàng tỏa sáng
Không gian thanh tao bình yên
Xin cho riêng em
Phút giây này mơ mộng.
Trăng soi bóng
Trăng cũng cô đơn một mình im lặng
Và một mình tỏa sáng
Dịu dàng.
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu