Góp với cả nhà một câu chuyện vui ,hiện tại pn nhảy hợp với mình nhất (lại chính là bà xã mình ) (Hải Thanh ) .Bà xã mình sinh trong một gia đình (Con gái phải về trước 21 h ) .Đi đâu phải trình báo cha mẹ ,trong một gia đình không thích các hoạt động (nhảy nhót ,hát hò ) .Lần đầu ,cả hai vào sàn hướng dương "hồi đó còn chưa biết khiêu vũ " .Bài nhạc nổi lên ,cầm tay dẳt ra sàn (tay mình như có điện giật ) .Chân bà xã mình run lẩy bẩy ,di chuyển không nổi trên sàn .
Sau quyết tâm tập cùng mình ,vì không muốn mình đi sàn một mình .Và một lần đi sàn với các "Sếp" bên cơ quan bà xã .Đó là một cơ quan về báo chí ,các '"Sep " đi đào tạo ở nước ngoài về "rat khoái món này " .Các Sếp rất thích ,yêu cầu hai vợ chồng nhảy một bài trong chương trình liên hoan nghành .Ngày nào ,cũng gọi mình dậy sớm để tập .Ngày nay ,mặc dù nhảy với rất nhiều đối tác .Nhưng thực sự khi nhảy với bà "xã " vẫn có một cảm giác rất riêng .Vì người tập với mình ,hiểu được bước chân mình .Và người đã chia sẽ cho mình nhiều cung bậc cảm xúc nhất .Và chính vì "bà xã " mình ra sàn rất nhiều ,nên rất hiểu chồng .Khi nào đi giao lưu ,chỉ cần báo đi sàn nhảy với hội "không bao giờ có điện thoại kiểm tra " .Vài lời tâm sự với các bác ,cám ơn khiêu vũ thể thao rất nhiều .Vì đã cho mình nhiều thứ ( một gia đình ,sức khoẻ ,và những người bạn tốt )
Riccardo Cocchi and Yulia Zagoruychenko
Đánh dấu