
Originally Posted by
xucxich69
Tối nay em bận “đại sự” không tham gia với các bác được dù lúc chiều bác Chali có rủ…ngồi buồn xin tâm sự với các bác đôi lời.
Nói các bác thương, lúc bé ở quê, nhà nghèo không có điều kiện học tiếng Anh. Lớn lên lại đi cày đi cấy, muốn học tiếng Anh lắm nhưng sợ con trâu nó cười, lại thôi. Bây giờ già rồi nhưng lại gặp cái may nhà nước quy họach quê em thành đô thị, đất đai có giá, thế là bán đất lấy tiền trồng cây VÀNG (chả có trồng cây gì bằng cây VÀNG các bác ạ). Mấy thằng bạn già ở quê xúi “ mày có tiền, có xe máy rồi, lên thành phố ăn chơi nhẩy đầm cho sướng”. Nghe bùi tai em quyết lên thành phố học nhảy đầm, hỏi mãi người ta toàn chỉ đến mấy chố đề bảng DẠY KHIÊU VŨ. Hóa ra nhảy đầm là khiêu vũ các bác ạ, thế mà ở quê cứ bảo là nhảy đầm, đúng là nhà quê các bác nhỉ. Bây giờ em nhẩy đầm… ấy chết, khiêu vũ chứ, giỏi lắm rồi các bác.. Thế mà có mấy lần rón rén vào sàn nhảy đám thanh niên lại bảo “lạc hậu rồi bác ơi, bây giờ người ta nhảy đăng sì bo chứ ai còn nhảy sa lông như bác”. Quái, đăng sì bo là cái gì nhẩy? nghe như tiếng Tây, không biết có giống nhẩy đầm không? Nhưng đã quyết theo kịp thời đại, đã chơi là chơi đến cùng, bèn hỏi “thế học đăng sì bo ở đâu”… bọn họ bảo “bác cứ đến Trung Tâm Thể Dục Thể Thao quận Bình Thạnh, số 8 đường Phan Đăng Lưu… lên lầu 1 là Câu lạc bộ đăng sì bo… hỏi cô Phượng là xong ngay”.
Lại quyết tâm lên đường… đến trước cái trung tâm thể thao to đùng, hồi hộp quá (em vốn dĩ dân quê nhút nhát lắm các bác) không dám vào, cứ nhấp nha nhấp nhổm.
Thấy vậy tay bảo vệ ra hỏi “bác cần gì?” run quá quên béng mất cái tên nhảy đầm tiếng tây bọn trẻ dặn đành nói đại “ Dạ, dạ… tôi muốn gặp cô Phượng !!! Giám đốc ngành nhảy” thế mà tay bảo vệ cũng hiểu chỉ dẫn lên đến nơi (dân thành phố thông minh thật).
Đứng ngoài nhòm vào cái phòng học đăng sì bo thấy đẹp lộng lẫy quá cũng hơi sợ… mà sao mấy bà học đăng sì bo họ đẹp quá nhỉ, đi lại lả lướt chả bù cho mấy bà ở quê mình.
Nhưng cái làm em sợ hơn là hình như muốn học đăng sì bo phải biết tiếng Anh.
Đứng xem một lát thấy thầy dạy thích lắm, nhưng nghe cái gì mà “phi guya”, “ru tin” rồi “hip”, “ắc sân”, chả hiểu gì cả. Hỏi xin gặp cô Phượng thì nghe đâu cô giám đốc đang bận dự án gì lớn lắm hôm nay không đến… đành về … HẸN HÔM KHÁC TIẾP TỤC.
Đánh dấu