Cho Người Vu Vơ !
Chiếc lá vàng héo khô
Tựa hồn người cằn cỗi
Thở dài người thầm hỏi
Bao giờ hết vu vơ
Chiếc lá cười ngu ngơ
Chao mình buông tiếng thở
Bao giờ không còn gió
Lá cũng đành nghiêng rơi
Gió bật cười chơi vơi
Nhìn mây hồng bổi hổi
Bao giờ bao giờ nhỉ
Gió không còn đi hoang
Mây trở mình lẳng lặng
Cuộn thành đôi trái tim
Đôi tim màu tuyết trắng
Như hồn người giá băng
Gió chừng như đã lặng
Ngắm nhìn đôi trái tim
Tặng ai đang tìm kiếm
Quên một thời vu vơ
HQ(25/10/2007)
Last edited by aiiuii; June 12th, 2011 at 07:35 AM.
Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết gặp lại không
Cuộc đời sắc sắc không không
Thì thôi hãy sống hết lòng với nhau(N.T.S)
Đánh dấu