sao đêm sáng..
hay là em, ánh mắt?
đã chết nữa hồn...hỡi giọt nước pha lê!
đừng để lệ em rơi trên ngực, buốt tim người..
như câu chuyện cổ tích nàng Bạch Tuyết đợi chờ người trong mộng.
Đừng làm anh chợt tỉnh, bởi nổi đau chưa dứt!
Hãy cứ để giấc ngủ vùi đồng lõa , giấu trái tim...rạng vỡ, trót yêu thương!![]()
Thương em quá đôi môi hồng nhợt nhạt
Gánh nặng mưu sinh khiến vai áo bạc sờn
Éo le làm sao ngày gặp mặt
Để lòng lãng tử thắt đau hơn
Đời bạc bẽo khiến người thêm thất vọng
Thân cô đơn lạc lõng dặm trường
Em có hiểu tấm lòng ta trân trọng
Muốn tặng cho em cả khát vọng lẫn yêu thương
Không dám, không dám, MS!
Về luật thơ, đây là thể thơ Song thất lục bát mà HN đã cố theo cho kịp bác ST cho hoàn chỉnh:
Phong sương từ độ thương yêu chết
Lả lơi cho vợi hết tình buồn
Tình buồn trời đổ mưa tuôn
Mưa tuôn ngoài cửa, lạnh luồn trong tim!
Thể thơ này xưa như lịch sử thi ca Viêt Nam nhỉ MS!
Về ngôn từ, đã có "tình phong sương" được thì cũng có thể có "thương yêu chết" được chứ! Mấy cô trên phim, trên báo chả vẫn thanh minh: vì "thương yêu chết" rùi nên em cho "tình phong sương" lun đấy thôi!?
Vả lại, từ cái thời còn răng đen... đi tỉnh, cụ T.T.H.K chả đã viết trong bài thơ nổi tiếng Hai sắc hoa ti-gôn của cụ, rằng: "Dưới trời đau khổ chết yêu đương" rồi còn gì!
Thế nên, dù có cố, HN cũng chả thể nào đặt được chân vào "con đường mới" đâu MS!![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Hiện có 6 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 6 Khách viếng thăm)
Đánh dấu