Người mời một chén quỳnh tương
Trăng thanh gió mát tính đường làm ngơ
Chân qua dạ lại thẫn thờ
Quỳnh tương còn đó làm ngơ sao đành !
Printable View
Người mời một chén quỳnh tương
Trăng thanh gió mát tính đường làm ngơ
Chân qua dạ lại thẫn thờ
Quỳnh tương còn đó làm ngơ sao đành !
Đền người một ấm trà xanh
Quỳnh tương còn đó để dành người ta
Trà xanh bày trước hiên nhà
Trăng thanh gió mát hít hà mần thơ !
:)
Ngày ngày thao thức mộng mơ
Vào ra ngơ ngẩn ngẩn ngơ ra vào
Trà xanh lẫn với trà đào
Gió trăng trà rượu đợi chào nàng thơ…
HỒN và TA
Ta ngồi đó hồn cũng ngồi vương vất
Kỉ niệm vui buồn bất chợt cũng ghé thăm
Khúc ru tình thi thoảng khẽ ngân
Giai điệu cũ không hồn về lãng đãng
Bay quanh ta vẫn mùi hương thoang thoảng
Lúc mặn nồng như tình cũ ngất ngây
Lúc lại lạnh tanh như ảo mộng đầm lầy
Ta trượt ngã , hồn vì ta níu kéo
Có lúc mặc kệ ta hồn lang thang khắp nẻo
Vui với trăng cô đơn , với hoa héo cuối vườn
Lê thê hoài theo giấc mộng đế vương
Rồi trượt ngã lại tìm đường về với ta ,cô quạnh
Có khi nào hồn vì ta đừng toan tính
Có khi nào hồn hết dính vào ta
Chỉ khi nào ta đã hóa thành ma
Chắc lúc đó hồn và ta ...hết nợ:(
Khách thi giật thót :tại sao
Nàng thơ bối rối tại đào lẫn tương:D
Thơ Aiiuii dí dỏm thật , bạn làm cho mình nhớ tới NHOC , Một cây bút vừa sâu sắc , vừa trữ tình , lại hài hước nữa , thêm một chút ngông nghênh, nhưng vẫn giàu tính nhân văn, mình khen thế vẫn thấy chưa đủ =D>
Mai em đi biết rằng Anh mong nhớ
Vài hôm thôi Anh nhé ráng trông chờ
Pleiku chiều mưa rơi từng hạt vỡ
Đón chào em đất đỏ nhũn như tơ
Đêm Tây nguyên hương rừng nhẹ thoáng đưa
Vị café nồng ngọt khiến say vùi
Sao chạnh nhớ góc café ký ức
Nhớ thật nhiều khoé mắt ánh cười vui
Đất Tây nguyên biết bao điều bỡ ngỡ
Bước chân em lạ lẫm dưới cỏ mềm
Nước Yaly bốn mùa reo trăn trở
Sắc hoa vàng đượm thắm những câu thơ
Chiều Buôn Đôn bước chân voi hăm hở
Nhấp nhô đưa người về với nên thơ
Thăm cầu treo lắc lẻo nối đôi bờ
Serepoc phù sa vàng thương nhớ
Thăm Draysap thác mờ sương muôn thuở
Lòng ước thầm Anh có ở bên em
Nghe gió hát khúc tự tình của núi
Vọng ngàn năm mòn lối kẻ si mê
Chiều mưa rơi tầm tã trọn lối về
Anh có nhớ những ngày mưa phố lệ
Mưa rơi ướt nhòa khung trời buồn tẻ
Lạnh thêm lòng hai kẻ ở hai phương
HQ(06/7/2008)
Thoảng đâu đây chút hương iêu
Tình thơ vương vấn ít nhiều tương tư
Mơ hồ mà tưởng đâu từ ...
Xa xưa kiếp trước hình như nợ nần !
Như xa mà ngỡ như gần
Đố ai biết được ai cần ai hơn
"Quán thơ buồn vắng hắt hiu
Nhím con rảo bước cũng buồn buồn lây"
Quán độ này vắng vẻ thật.May mà có bác Qteo và aiiuii ra quân=D> Rv đang tâm trạng , xin gửi một tâm trạng nhé :
NHỚ
Anh tự nhủ đừng nhớ em nữa nhé
Em đã xa rồi mà , đã là của người ta
Nhưng tim anh hình như không chịu thế
Vẫn thổn thức hoài với kí ức đã qua
Chiếc ghế nhỏ nơi góc vườn vắng vẻ
Bọn mình thường chia sẻ những niềm vui
Giờ thiếu em thiếu cả những tiếng cười
Ghế ôm ấp bóng ai thành u uất
Căn nhà nhỏ ấm áp tình chân thật
Gìơ cũng vắng em , vắng mất một tình nồng
Cuộc sống thường ngày vẫn ngọt ngào như mật
Em đi xa rồi anh bỗng thấy nhớ mong
Tìm đâu long lanh đôi mắt sáng trong
Nhung nhớ quá ngàn nụ hôn ấm áp
Phương xa ơi , người dấu yêu có biết
Trái tim đau kêu biền biệt quay về
Khúc lãng du
Lãng du ôi lãng du
Khúc du ca anh hát
Nẻo đường xa phiêu bạt
Dưới gầm trời âm u
Lãng du, ôi lãng du
Mùa xuân thơm ngan ngát
Trăng mùa xuân rót mật
Mỗi nẻo đường phiêu du
Lãng du, ôi lãng du
Từng đêm đông tiễn biệt
Từng ngày buồn da diết
Vần thơ anh lãng du
Lãng du mềm mùa thu
Lãng du nồng mùa hạ
Tình yêu và xanh lá
Đất trời ca lãng du !
GIÓ
Sao mãi thổi bồng bềnh sóng tóc ai
Sao cứ quẩn quanh hoài bóng hình trên bờ cát
Sao nỡ để nhớ thương trôi vuột mất
Rồi mới lang thang xuôi ngược giữa cuộc đời.
Chợt tỉnh mộng,tôi biết mình đang mơ.
Anh vội đến, vội đi,ôi mộng mị.
Phải chăng anh trong tôi quá lớn?
Cũng có lần cố ngoảnh mặt làm ngơ.
Trái tim đã làm tôi đau đớn.
Dù tỉnh,dù mơ,tôi vẫn gặp.
Ánh mắt,môi cười...những vần thơ.
Tôi và anh giờ đã xa cách quá.
Người xa rồi lòng có cách không?
Giờ em đã có lối đi riêng.
Chẳng muốn đi đường xưa mưa ướt.
Để anh phải bận lòng vì mưa.
Và em khỏi hằng đêm nằm mộng.
11/06/2011.
Mộng buồn
Đã lâu không ghé quán thơ.Chào thân ái tất cả các nhà thơ cũ và mới.
Mình cứ tưởng một mình tâm trạng , hoá ra H cũng tâm trạng quá :(.Chia sẻ nhé
TÌM
Ta lang thang giữa cuộc đời mỏi mệt
Tìm một trái tim cũng thua thiệt như ta
Cũng trăn trở cũng buồn vui gào thét
Và cũng bị dập vùi bởi bão tố phong ba
Giữa cuộc đời chỉ có những tiếng ca
Tìm một tiếng nỉ non sao thật khó
Cuộc đời này với ta là bể khổ
Mà với người chỉ có những hoan ca
Những cặp uyên ương sao giống những bóng ma
Lượn lờ quanh tim ta đòi cấu xé
Mang cô đơn biến ta thành nhục thể
Hạnh phúc xa xôi như bánh vẽ tận thiên đường
Rồi một ngày ta tự ngắm trong gương
Thấy một bóng hình tang thương giống ta mọi vẻ
Cũng tả tơi , không giống người trần thế
Hận thù ơi , ta đã hoá ma rồi
Thành ma chơi tìm đâu thấy lứa đôi?
Chiếc lá vàng héo khô
Tựa hồn người cằn cỗi
Thở dài người thầm hỏi
Bao giờ hết vu vơ
Chiếc lá cười ngu ngơ
Chao mình buông tiếng thở
Bao giờ không còn gió
Lá cũng đành nghiêng rơi
Gió bật cười chơi vơi
Nhìn mây hồng bổi hổi
Bao giờ bao giờ nhỉ
Gió không còn đi hoang
Mây trở mình lẳng lặng
Cuộn thành đôi trái tim
Đôi tim màu tuyết trắng
Như hồn người giá băng
Gió chừng như đã lặng
Ngắm nhìn đôi trái tim
Tặng ai đang tìm kiếm
Quên một thời vu vơ
HQ(25/10/2007)
Tôi cười với tôi trên vách
cái bóng ngả nghiêng ngờ nghệch
thanh âm sằng sặc không biết từ tôi hay bóng
ngập ngụa mùi đau thương tiền kiếp
Tôi cười với những mặt nạ vô danh
ẩn phía sau là ma hay quỷ
e áo giấy tôi mang không thể đi cùng quỷ
tôi run, bóng ngả nghiêng cười
Tôi cười với tất thảy nhân gian
những nụ cười vô tri lướt qua & không ngoảnh lại
không có ai là điểm tựa
tôi bật cười, bóng khóc tiếng trẻ thơ
Tôi cười trong mơ
giọt nước mắt chưa kịp khô lăn tròn trên má
mong manh sợi tơ giăng vừa đứt
bóng thở dài treo vách dáng ưu tư ...
HQ(08/12/2010)
KÌA BÓNG TỐI
Bóng tối lan tràn
Khi hoàng hôn vụt tắt
Bóng tối chứa chan
Khi bên ai ta nhẹ khép hàng mi
Bóng tối miên man
Khi nói đôi câu biệt ly
Bóng tối không tan
Khi một ngày tình ra đi mãi mãi
Nỗi buồn niềm vui luôn quyện lại
Kìa bóng tối mênh mang
Lặng lẽ hoa ngàn
Lặng lẽ trái cây thơm mát.
Những ngày vừa qua chắc bóng tối chứa chan lắm nhỉ, nên MS cứ thiêm thiếp chả về được với quán thơ !? :D
VỀ VỚI QUÁN THƠ
Bạn có đi xa cũng nhớ ghé quán thơ
Nơi đậm đà những vần thơ chân thật
Nơi tri âm được nhiều hơn mất
Nơi có những sẻ chia ngọt ngào như mật cho nhau
Khi bạn buồn đừng mang tâm sự đi đâu
Hãy gửi vào đây chúng mình cùng buồn nhé
Khi bạn vui ta cùng cười nắc nẻ
Phút giây này ta bỗng trẻ cùng nhau
Quán thơ này luôn bên bạn bất kì đâu
Chỉ cần bạn ghi sâu điều đó
Một chút thôi , dù là rất nhỏ
Tri âm mà ! Ta gắn bó nhờ quán thơ .
TÓC RỐI
Thuở bé thơ
Tóc nàng luôn rối
Tóc mây tinh nghịch cỏ đùa
Một ngày không mưa
Tóc nàng rối mềm trên thảm cỏ
Ta van xin ngọn gió
Đừng vò thêm cho rối cả tơ lòng.
Rồi ngàn năm
Vạn năm
Triệu triệu năm trôi mau
Khoảnh khắc tóc nàng xanh còn rối nhàu ký ức.
[QUOTE=sontung;17182]MMS ơi , sống dai thế, à ST hiểu rồi , vậy là tóc của nàng mãi mãi làm phiền kí ức của chàng phải không :D[/QUOT
Tại MS hiền quá nên cứ bị tóc rối ám ảnh đấy ST ạ, để Rv cắt đi cho
Cỏ nhớ
Cháy suốt đêm thâu, đượm lá cành
Say say cỏ nhớ tỏa quanh quanh
Thanh thanh nỗi nhớ, thanh thanh vắng
Khoí bay hay là tóc em xanh ?!