Về đi, Cằm Lẹm
Cằm Lẹm ơi, Cằm Lẹm, về đi thôi!
Cứ đứng đó, làm day dứt lòng tôi!
Cứ đứng đó, nhìn dòng sông cuộn chảy
Cứ đứng đó, trời thì đang mờ tối
Hoàng hôn buông, con đò nghiêng trôi.
Cằm Lẹm ơi, Cằm Lẹm!
Em đứng đó làm dòng sông rộng thêm
Em đứng đó làm lòng tôi bối rối
Về thôi em, Cằm Lẹm! về thôi!...
Không trách tôi vôị vội chia tay
Em biết trong tôi nỗi nhớ cồn cào hơn dòng chảy
Sao còn đứng lặng hoài bên ấy?!
Gương mặt buồn, mái tóc ngắn tung bay.
Sao còn đứng lặng nhìn như vậy?!
Sao không đi? em còn tỉnh hay say?!
Về đi chứ để anh vui mạnh bước
Nẻo đường xa, anh đã có trăng soi!
Vậy về thôi! vui nhé, Lẹm Cằm ơi!...
Đánh dấu