
Originally Posted by
Phoenix HCMC
Ka ka...nietban xuống núi. Đúng là con nhà cám. Học thì ít, nhảy tè le mà khi ra sân khấu toàn xung ra đứng hàng đầu sát khán giả và điệu ...như cám. Tuy nhiên chính vì "điếc không sợ súng" nên con nhảy rất thoải mái và duyên dáng như là chơi chứ không phải thi. Điều này ít VĐV beginner có được vì còn run và lo nhớ bài. Má rất thích hình ảnh con hôm thi, rất nữ tính (chuyện lạ mà có thật

)...
Không những "Dì" P.HCMC khen mà HN đã được nghe bè bạn đi xem khen và ngay cả đối thủ trong cuộc thi cũng khâm phục nietban tuy kỹ năng còn non mà đầy tự tin, hết mình trong bước nhảy 
Mượn tứ của 2 câu thơ (HN không biết tên tác giả) để tặng nietban bài thơ sau, với mong muốn em sẽ giỏi lên (tất yếu cùng với thời gian luyện tập chăm chỉ) mà vẫn giữ mãi được sự trong sáng và mê đắm trong cảm xúc như buổi ban đầu, đừng để sự lọc lõi, khôn ngoan trong kỹ thuật và kinh nghiệm thi đấu lấy đi sự nồng nàn, tươi mát của bước nhảy !
Nồng nàn
Những tà áo màu nhịp nhàng uyển chuyển
Những bước chân lướt nhẹ êm êm
Đêm thi đấu bao vũ công điêu luyện
Em nồng nàn, em vụng dại... như em
Có gì lấp lánh trong đôi mắt đen
Có gì cháy trong bàn tay hoang sơ múa
Chỉ có hai loại người thôi bước chân luôn có lửa
Những vũ công tuyệt vời, và người còn tươi mới như em
Năm tháng trôi... rồi chuyển động sẽ trở thành kỹ xảo
Những bước chân sẽ rồi sẽ tiếp sàn êm
Nhưng trái tim anh vẫn thầm thì mách bảo
Em vẫn nồng nàn, vẫn tươi mới... như em!
Quảng Nam, 24.12.2011
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Đánh dấu