Trả thù HN tí thôi, vì "cái hộc bàn" mà HN cũng dám gọi là "không tình yêu " mà
Vậy thì bài này vậy,"không tình yêu" hoàn toàn nhé
BÀI THƠ TRĂNG
Ánh trăng dịu dàng tỏa sáng
Không gian thanh tao bình yên
Xin cho riêng em
Phút giây này mơ mộng.
Trăng soi bóng
Trăng cũng cô đơn một mình im lặng
Và một mình tỏa sáng
Dịu dàng.
Thề có thần Orpheus, MS không thể nào "không tình yêu" được, dù có là đi giữa "Chiều yên lặng" hay đang trong "Bài thơ trăng" chăng nữa!
HN xin đóng góp bài "trăng" này, đảm bảo "không tình yêu" (có nguồn gốc nam nữ!)
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Gửi Hoàng Hữu
Trăng hao khuyết khóc nhà thơ núi vắng
Trăng mù lòa, đời đã khuyết hao hơn...
Chợt thấy hai ta gần gũi lạ
Vời vợi gặp gỡ mảnh trăng xa!
Nếu "Bài thơ trăng" mà "không tình yêu" được thì bài này cũng thế:
Trăng và Mây
Trăng cô độc giữa trời cao trong trẻo
Khao khát mây soi bóng trời xa
Mây đã đến để cùng trăng giăng mắc
Và bầu trời chìm đắm trong đêm.
Ai cuồng nhiệt ?
Ai lặng thinh?
Chỉ trăng mây thì thào vào tai nhau khe khẽ
Khi bút đưa dè dặt hình hài
Khi tàn đêm ai ngóng tay ai
Khi đáy hồn gió thổi mãi
Và trên mặt ao gầy Trăng muốn say .
@HN : 2 câu cuối của 2 bài thơ Trăng HN làm là cố tình để lạc vận thế cho nó lạ phải không ạ ? và bài Gửi Hoàng Hữu là thế nào ? ( Gửi tặng một người bạn tên Hoàng Hữu hay là gì ?) Nhóc đọc mà ko hiểu :P
Take it easy. Let's simplify the life
- HN bước thử một chân vào "con đường mới" xem nó ra răng?!
- Đùa đấy, nhiều năm trước, HN có đọc một bài báo giới thiệu nhà thơ Hoàng Hữu ở Vĩnh Phú sau khi nhà thơ này qua đời vì bệnh, theo bài báo thì nhà thơ này có tài nhưng sống trầm lặng không bon chen nên ít ai biết. HN không biết gì nhiều về nhà thơ nhưng đọc thơ thấy đồng cảm nên viết bài trên. Hồi ấy chưa rành lắm về vần điệu, chỉ là có cảm xúc thôi (điếc không sợ súng mà). Sau này mấy lần định sửa nó nhưng mấy lần cầm bút lại thôi, sợ phá vỡ mất cảm xúc gốc, và thấy nó cũng lạ lạ hay hay nên cứ để; hơn nữa chả bao giờ nghĩ lại có ngày bồng bột mang thơ ra khoe trước "bàn dân cao thủ" thế này (may quá có "con đường mới" của Nhoc nên cũng an ủi nhỉ!)
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Bài này cũng thế thật, HN.
HN để cho Mây làm con nhện giăng tơ kìa...và cái kết lửng, ai mà biết chuyện gì sảy ra nữa.
Một bí ẩn hùng vĩ mượn thiên nhiên để diễn đạt đấy thôi hoăc ngẫu hứng liên tưởng.
"Con đường mới" rồi đấy.
Nếu thêm Gió nữa thì đủ bộ.
Tôi thích bài này, rất thích!
Last edited by mimosa; March 19th, 2010 at 02:10 AM.
Bài này MS không biết xếp nó vào loại gì? Không phải Trăng và Mây nữa, bây giờ là Biển và MÂY
Không biết có đi được vào " con đường mới " không
CUỘC SỐNG
Ngày ấy
Một biển sóng
Một trời mây
chợt thức.
Những vòng sóng quyện hòa.
Âm u, và ngời rạng
Tối tăm, và tỏa sáng
Thánh thiện, và tục trần.
Em...!
Xin đừng quá phân vân
Đấy là cuộc sống
Cuộc sống vĩnh hằng
Tuôn chảy
Tràn trề
Đắm mê
Trọn vẹn
Ngàn đời.
Last edited by mimosa; March 19th, 2010 at 02:11 AM.
Hiện có 3 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 3 Khách viếng thăm)
Đánh dấu