@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Em gái nhỏ, lớn lên giữa "lũy tre xanh đậm, chồi biếc trên cành, bầu trời trong xanh, tiếng chim lảnh lót", những hình ảnh thật đẹp và trong sáng!
Rồi một ngày em lớn bồng lên, tỏa hương sắc "giữa vườn":
Nhưng HN không thích từ kiêu sa ở đây lắm! có bông hoa "đồng nội" nào mà lại "kiêu sa" "giữa vườn" thế? Cái sức sống trong trẻo của bài thơ vì thế mà ít nhiều gián đoạn nơi đây...
HN tin là RV cũng chưa chắc đã thích "kiêu sa" ở đây lắm, đây có lẽ là chuyện "làm thơ nên phải lụy từ" chăng?
Khổ này thật hay, hơi thơ liền lạc tự nhiên, đầy ắp hình ảnh đẹp đẽ trong sáng mà lại đầy nhạc tính.
![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
"Mơ" của MS làm người ta thoáng liên tưởng đến Sắc màu của Trần Tiến hay các ca từ của Trịnh với thủ pháp ấn tượng siêu thực, nếu có gì khác thì đó là cái dịu dàng nữ tính phủ trùm lên tất cả.
Bất ngờ, tản mạn, từ hình ảnh này chợt nhảy sang hình ảnh khác, hình ảnh nào cũng sắc nét, mãnh liệt như khát khao trong lòng. Những khoảng khắc dường như rạch ròi, dứt khoát, riêng rẽ, tách biệt mà lại liên quan vô cùng trong cảm thức, bảng lảng ùa về như ký ức, như ước mong, như ảo ảnh... của một người ngủ gục trên bàn thương nhớ, chập chờn chợt tỉnh chợt mơ, hay của người đang xuất thần theo niệm tưởng; và cũng không chắc mình đang mơ hay tỉnh? đã mơ hay đã tỉnh vào cái lúc ấy, lúc "MƠ"?!...
Đây chính là sự "dụng công đã đến chỗ tự nhiên!..." của MS vậy!...
![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Nếu không có bạn nào xúc cảm với "tháng Ba" hay kể chuyện "MƠ" nữa thì HN xin chuyển đề tài nhé.
HN cũng xin giới thiệu một bài thơ "không tình yêu" mà HN từng thích:
Áo trắng
Áo trắng thủa nào anh đi học
Đã bạc như gin, đã lấm như đời,
Nên lúc rảnh anh muốn làm trái cóc
Nằm khuất hộc bàn chờ áo trắng cong môi!
Bùi Chí Vinh.
[QUOTE=Hanoian;6122]@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Chào thầy ạ !
Nghe HN phân tích , RV lại hồi tưởng đến một tiết bình thơ . Thật là cảm động. Cám ơn HN nhiều nha !Khi RV viết bài này là theo lời kêu gọi của chi MMS nên viết tùy hứng mà . Cảm xúc liền mạch và có thể trong lúc viết sự cảm nhận về ngôn từ chưa sâu sắc được như lúc HN phân tích đâu ạ .Xin chân thành cám ơn vì thầy phân tích hay quá .Bây giờ RV thử chữa như thế này HN nghe xem có được không nhé :
Từ một cô gái nhỏ
Em vụt lớn bồng lên
Đẹp như một nàng tiên
Trong những trang cổ tích
Chào chồi non xanh biếc
Chào quả nặng trĩu cành
Chào bầu trời trong xanh
Chào tiếng chim lảnh lót...
[QUOTE=redriver;6130][QUOTE=Hanoian;6122]@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Chào thầy ạ !
Vâng, HN, có lẽ MS cũng phải dùng từ trên của RRV để tỏ lòng thán phục một người bình thơ ở cấp độ bặc thầy - Không, hơn thế, đấy còn là một sự sẻ chia thật sự chân thành.
Mọi người đồng ý không, chia sẻ thật khó chứ chẳng đơn giản tí nào.
Người viết rối tung, chẳng biết đường nào mà lần trong cái mớ bòng bong MƠ ấy nữa.
May sao có HN thật TỈNH.
Thanks!
@ redriver
- Cố thi sĩ Phạm Tiến Duật có lần nói với mình trong một lần tình cờ gặp gỡ và nói chuyện thơ: Kỹ năng làm thơ là thứ người ta có thể chia sẻ với nhau, nhưng tâm hồn và tài năng (làm thơ) thì không ai cho ai được!
Mình cũng muốn nói với bạn như thế. Bạn đã có hai điều sau, còn kỹ năng của bạn thì tiến bộ rất nhanh chóng, từ bài "Hịch Fashion" mình biết đầu tiên về bạn đến nay, bạn làm HN bất ngờ về sự "lớn bồng lên" trong thơ ca của bạn!
Vì thế, HN thích được làm "bạn thơ" với RV hơn là "làm thầy" RV (mà cũng chả dám đâu)!
- Sửa như khổ trên rất được (vì nếu không sửa thì cũng đã "rất được" rồi mà, làm gì có vẻ đẹp hoàn mỹ ở trên đời nhỉ!). Nhưng HN thấy tiếc cái "lũy tre xanh đậm" của RV, nên mạnh dạn đưa ra thêm một "khảo dị" nữa:
...
Em vụt lớn bồng lên
Đẹp như một nàng tiên
Giữa quê hương đầm ấm
Chào lũy tre xanh đậm
....
Chỉ là "khảo dị" thôi nhé, mạnh dạn đưa ra vì nhớ có lần RV đã cho phép HN được "uống trà (thay rượu) và bàn chuyện thơ" với RV.
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu