
Originally Posted by
Hanoian
...HN rất thích "Mơ" 2 và 3, dụng công đã đến chỗ tự nhiên!...

Originally Posted by
mimosa
HN thật tinh tế đấy

,
Nhưng nhỡ MƠ 2, là THỰC thì sao? THỰC có thể vẫn ngỡ là MƠ ấy
"Mơ" của MS làm người ta thoáng liên tưởng đến Sắc màu của Trần Tiến hay các ca từ của Trịnh với thủ pháp ấn tượng siêu thực, nếu có gì khác thì đó là cái dịu dàng nữ tính phủ trùm lên tất cả.
Bất ngờ, tản mạn, từ hình ảnh này chợt nhảy sang hình ảnh khác, hình ảnh nào cũng sắc nét, mãnh liệt như khát khao trong lòng. Những khoảng khắc dường như rạch ròi, dứt khoát, riêng rẽ, tách biệt mà lại liên quan vô cùng trong cảm thức, bảng lảng ùa về như ký ức, như ước mong, như ảo ảnh... của một người ngủ gục trên bàn thương nhớ, chập chờn chợt tỉnh chợt mơ, hay của người đang xuất thần theo niệm tưởng; và cũng không chắc mình đang mơ hay tỉnh? đã mơ hay đã tỉnh vào cái lúc ấy, lúc "MƠ"?!...
Đây chính là sự "dụng công đã đến chỗ tự nhiên!..." của MS vậy!...
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Đánh dấu