Đôi khi trong cuộc sống, rất cần những phút giây để tâm hồn mình...lánh- nương nhờ vào sự bình yên của những câu kinh...
Đôi khi trong cuộc sống, rất cần những phút giây để tâm hồn mình...lánh- nương nhờ vào sự bình yên của những câu kinh...
Một mai xa cuộc đời...
Thân: phân bón ven đồi.
Khí: làm mây khắp nẻo.
Máu: hòa theo sông trôi.
Chỉ còn lại hồn thôi
Cứ tiếp nối luân hồi...
Có anh chị nào ở Hà Nội cho em hỏi tý với ạ.
Let me be the one who you'll spend your life time waiting for ...
Last edited by nietban; October 31st, 2011 at 12:50 AM.
Một mai xa cuộc đời...
Thân: phân bón ven đồi.
Khí: làm mây khắp nẻo.
Máu: hòa theo sông trôi.
Chỉ còn lại hồn thôi
Cứ tiếp nối luân hồi...
Điệu nhảy Twist vui nhộn, dễ thương của thập niên 60 hầu như đã thất truyền và một bản nhạc tiêu biểu.
Không phải bài hát nào của Trịnh Công Sơn mình cũng thích! nhưng phải công nhận một điều, có một thứ gì đó như là "triết lý sống" hay xuất hiện trong các ca khúc của ông!
"..Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi!..."
Đã biết trước một kết cục! Vậy tại sao người đời cứ thích bon chen nhỉ?
Đêm nay hơi "tâm trạng" một chút!lang thang trên mạng bỗng thấy Clip này, giai điệu tuy không mới nhưng những hình ảnh của clip dường như đã chạm được vào một nơi nào đó rất riêng tư trong lòng ta lúc này! post lên đây để tìm người đồng cảm!
Thèm được một cảm giác thanh bình ấy! những hình ảnh "mộc mạc thôi" nhưng sao làm lòng ta bồi hồi đến vậy!
Maskman
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
.......................................
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
Người đồng cảm
Những ai đi xa mà không nhớ QUÊ HƯƠNG được chứ?Cám ơn MM .Nghe bài QH mà tâm trạng của tôi lúc này đây,sao buồn đến thế?NHớ cha,nhớ mẹ...nhớ tất cả.Và H chia sẻ tâm trạng ấy qua bài hát này:
Last edited by hien; November 1st, 2011 at 01:19 AM.
Đúng rồi pác ạ, các sáng tác của cố NS TCS thường mang đậm tính triết lý, nhân văn sâu sắc...iem thì kết câu nì "Sống trong đời sống cần có 1 tấm lòng...để gió cuốn đi"
Đã biết trước một kết cục! Vậy tại sao người đời cứ thích bon chen nhỉ? - Con nguoi ta xuống quả đất này để học mà: bon chen, trải nghiệm... mới nhận ra điều này: mỗi một con ngươi chỉ là 1 hạt bụi giữa sa mạc, 1 đời người chỉ dài bằng...1 cái chớp mắt, giàu - nghèo - sang - hèn...cũng giống nhau: cung phải chết - cùng khong biét truoc cái chết - cùng trở lại làm hạt bụi vô tri mà thôi
Và, xin cảm ơn âm nhạc - 1 món quà tinh thần vô giá đã giúp chúng ta rất nhiều trong cuộc sống này, khi buồn cũng như lúc vui...chia sẻ - và là thứ ngôn ngữ tuyệt diệu nhất có thể nói dùm ta bao điều
Chị làm em nhớ đến bài thơ:
Mỗi người có 1 quê hương
Là nơi cắt rốn chôn rau của mình
Mỗi ngươi có 1 mối tình
Một mình mình biết - 1 minh mình yêu!
Và cảm ơn chị vì lâu lắm rồi em mới đc nghe lại bài hát này, và găp lại Hồng Nhung (ngươi bạn học cùng trong trường nhạc)...nhiều kỷ niệm chợt về quá...Mong sao nỗi nhớ quê hương của chị sẽ nguôi cùng thời gian!...Iem thì chắc...mất gốc rồi, vì xa HN mà lòng cứ...phơi phới ý - chẳng muốn về HN nữa vì Sài Gòn tuyệt vời quá
, chắc hết duyên với mảnh đất TL ngàn năm văn hiến rùi
Last edited by Maskman; November 14th, 2011 at 10:54 AM.
Một mai xa cuộc đời...
Thân: phân bón ven đồi.
Khí: làm mây khắp nẻo.
Máu: hòa theo sông trôi.
Chỉ còn lại hồn thôi
Cứ tiếp nối luân hồi...
Biết và thích nghe nhạc của TCS từ thời còn là học sinh đến sinh viên. Những năm cuối thập niên 60 ở saigon xuất hiện phong trào du ca đi cùng với những bài nhạc phản chiến của các nhạc sĩ TCS, TTL, MDT vv... đã thu hút phần lớn giới sinh viên học sinh tham gia. Tôi còn nhớ những "đêm không ngủ" đốt lửa trong khuôn viên đại học Văn khoa nghe Khánh Ly và TCS người hát người đệm đàn những bản nhạc nói về thân phận người VN và chiến tranh do chính ông sáng tác.
Có thể nói về số lượng ca khúc và tỷ lệ bài được công chúng ưa thích hồi đó do TCS sáng tác đều vượt trội so với các nhạc sĩ cùng thời, cũng vì vậy mà người ta khai thác thương mại nhạc của TCS rất nhiều nhưng bản thân ông thì không. Có những bạn đã hỏi ông về vấn đề này ông chỉ trả lời "kệ". KHÔNG BON CHEN, triết lý sống của người nghệ sĩ chân chính. Cũng vì vậy mà sau hàng chục năm ông từ giã cõi tạm, hàng năm kỷ niệm ngày ông về cõi vĩnh hằng ở Hội quán Binh Quới vẫn đông nghẹt người đến nghe và hát với nhau những ca khúc bất tử của ông.
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu