CUỘC ĐỜI VÔ TÌNH
Vẫn như mọi ngày thôi
Em dậy từ sáng sớm
Quần áo vẫn lôi thôi
Vì công việc quá bận
Nào xúc cháo con ăn
Nào là quần anh mặc
Giúp anh thắt cà vạt
Rồi đưa con đến trường
Những công việc đời thường
Làm em quay chóng mặt
Suốt ngày em tất bật
Có lúc quên cả mình
Em trở thành vô tình
Với dáng hình tươi tắn
Chẳng đoái hoài son phấn
Chẳng áo váy thướt tha
Cuộc đời lặng lẽ qua
Thời gian hằn đuôi mắt
Xuân vô tình qua mất
Đông đã đến đầu thềm
Bao lời hứa êm đềm
Anh vô tình quên lãng
Em hi sinh thầm lặng
Tìm sức mạnh từ con
Con giờ đã lớn khôn
Có bạn hiền đầu ngõ
Anh giờ thành ông chủ
Em vò võ ...vô tình
Last edited by sontung; August 31st, 2010 at 02:43 PM.
Mãi mê theo những cánh diều
Củ khoai nướng cả buổi chiều thành ... tro
-----------
(thơ ăn cắp- Hôm trước đọc mà nhớ thời chăn trâu quá xá. giờ bon chen thành thị roài, tâm hồn chỉ còn là con số 0)
Chủ đề VÔ TÌNH kết thúc bằng cơn tức giận của HN vậy, dù sao sau khi chết oan mà vẫn tức giận được là quý lắm rồi
MS bàn giao quán cho ai nhỉ, ST hay RB nhận nhé
Có tui đây nè MS.Đã thế chủ đề lần này là giận nhé MS.Mình mở hàng nè.
GIẬN
Mẹ không mua cho kẹo
Thế là con giận luôn
Con không cho mẹ hôn
Ngã không cần mẹ đỡ
Ôi cái con cún nhỏ
Nó hành mẹ đây mà
Mẹ đành mua nhiều quà
Chỉ để hôn một cái
Ra vẻ rất dễ dãi
Cô nàng chìa má ra
Một tay đòi chia quà
Tay kia ôm cổ mẹ
Rồi cô ta thỏ thẻ
Chỉ hun một thôi nha
Con vẫn giận cơ mà
Vì mua không đúng loại
Ôi thật là tinh quái
Con gái đáng yêu ơi
Mẹ cám ơn ông trời
Đã cho con biết ''giận''
Hiện có 2 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 2 Khách viếng thăm)
Đánh dấu