TÔI
Ai cũng biết cái TÔI mình rất lớn
Lúc ham vui , quá trớn lộ ra ngay
Nhất là những ai thích hách dịch ngày ngày
Thì cái TÔI lộ hình hài ngay không giấu diếm
Cái TÔI đó cũng có khi e thẹn
Khi xung quanh chẳng có bạn có bè
Và toàn những người rất biết lắng nghe
Cái TÔI trốn ,đành về nơi trú ngụ
Những lúc thua thì cái TÔI ủ rũ
Đối với những người có quá khứ kém hào hùng
Phải dựa vào những tiếng nói rất chung chung
Cứ ậm ừ cho qua để vui lòng kẻ khác
Còn những người đã từng tung hoành trên trận mạc
Họ rất khiêm nhường chẳng cần có cái TÔI
Vì ánh hào quang trong trái tim đã tự toát ra rồi
Cái TÔI bỗng từ cái CHUNG trong cuộc đời tỏa sáng
Thân tặng cả nhà!
Thề non nước
Nước non nặng một lời thề
Nước đi đi mãi không về cùng non
Nhớ lời nguyện ước thề non
Nước đi chưa lại non còn đứng không
Non cao những ngóng cùng trông
Suối khô dòng lệ chờ mong tháng ngày
Xương mai một nắm hao gầy
Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương
Trời tây ngả bóng tà dương
Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha
Non cao tuổi vẫn chưa già
Non thời nhớ nước, nước mà quên non
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non, còn nước hãy còn thề xưa
Non xanh đã biết hay chưa
Nước đi ra bể lại mưa về nguồn
Nước non hội ngộ còn luôn
Bảo cho non chớ có buồn làm chi
Nước kia dù hãy còn đi
Ngàn dâu xanh tốt non thì cứ vui
Nghìn năm giao ước kết đôi
Nước non non nước không nguôi lời thề.
Tác giả: Tản Đà
Nói "Hồi đi học" nghe cứ thấy nao nao trong lòng, hình như bác RV bằng tuổi NC thì phải. Chúc bác 1 ngày vui vẻ nhé.
Không biết bài này có được xem là khoảng cách hay không.
HOA BÈO PHỚT TÍM KHÓI SÔNG
Tao với mày,
Hai thằng bạn tâm đầu.
Thân đến có thể đổi bồ cho nhau.
Đã từng mặc chung một quần,
Mang chung một bệnh.
Những buổi sáng,
Đói mềm người,
Chỉ còn vài đồng mua xôi,
Chúng mình bảo bà lão bán cho mình nhiều xôi, ít lá.
Bà lão cười.
Rơi cái răng cải mả cuối cùng.
Một tối.
Cuối mùa đông,
Đời bỗng thèm một chút ấm lửa hồng.
Tao về nhà mày ăn giỗ.
Tóc tao dài chấm lưng.
Cha mày mắng tao là thằng người rừng.
Bắt tao ngồi vòng tay dưới dàn hoa thiên lý.
Ông liếc kéo mài dao.
Tao vờ òa lên khóc.
Ông sai em gái mày hớt tóc cho tao.
Ôi đôi mắt nàng có ba đào.
Môi hồng chúm chím muốn trao.
Hai bàn tay sát nhân ngà ngọc,
Hai bàn tay đao phủ ngọt ngào.
Hoa rơi theo kéo, theo dao,
Mùi hoa thiên lý lao đao một đời.
Một chiều.
Mùa xuân,
Tiệc tiễn chân mày ra đơn vị.
Mày dựa hơi men ?
Hay mày say bí tỉ ?
Tự thú mình là một đứa rất hèn.
Mày đã trót yêu người con gái tao quen.
Nhưng nàng lại yêu tao, cái thằng nham nhở.
Mày xúi tao cưới nàng làm vợ.
Để những lần về phép, mày có cớ đến thăm tao.
Chiêm ngưỡng nàng như một ngôi cao.
Ngoài vườn, nở rộ hoa đào.
Phong ba trong chén, lao đao, tròng trành.
Nụ đào ai vẽ trong tranh,
Ngàn xưa giờ nở trên cành Đào Viên.
Rồi tao vời mày về đơn vị,
Khi Đồng Tháp, lúc Tam Biên,
Khi Quảng Trị, lúc Hạ Lào.
Một trưa.
Mùa hè đỏ lửa.
Đỏ rực trời màu phượng vĩ máu pha.
Hoa rơi, máu đổ chan hòa.
Máu rơi đỏ thắm màu hoa học trò.
Mày chết tan thây.
Người ta truy điệu,
Người ta tổ chức đám ma linh đình,
Để đem chôn một chiếc quan tài đầy sỏi đá.
Cha mày nghẹn câu kinh,
Hóa thành bụt tham thiền.
Mẹ mày như con điên,
Nhào lăn trước mả.
Em gái mày nhìn tao như kẻ lạ bên mồ.
Nàng biết rằng đời lính tráng sông hồ,
Chẳng còn gì, ngoài ba tấc khăn xô.
Giai nhân tự cổ như khanh tướng.
Nhưng có giai nhân nào mê chính chiến thời trang ?
Thích quấn ngang đầu, một dải khăn tang ?
Một sáng.
Chớm thu sang.
Những con sâu đo nhả sợi tơ vàng,
Đo thu sầu ? Đo trời ? Đo đất ?
Đo áo cưới hay đo áo tang ?
Cho những nàng con gái sắp sang ngang.
Tao ghé thăm nàng,
Người con gái mày thầm yêu trộm nhớ.
Nàng đang nâng niu cắm cái nụ hồng he hé nở,
Trong chiếc bình men rạn cổ ngàn năm.
Tao báo tin mày đã ra người thiên cổ.
Nàng không nói lời nào,
Lẳng lặng đưa tao tấm thiệp hồng đám cưới.
Nàng buồn như con hươu sao.
Tao cầm đóa hoa hồng.
Và đập vỡ cái bình bông.
Ôi đôi mắt nàng ngàn thu vời vợi.
Ngàn năm hóa đá chết tròng.
Chiều nay lành lạnh heo may.
Tao cắm đóa hoa này,
Trên mộ mày đầy cỏ úa.
Trông ra bát ngát rừng cây,
Sóng vàng trôi nổi bè dây tơ hồng.
Từ dạo đó tao lặng câm,
Như một loài sò biển âm thầm,
Gói ghém đời mình trong hạt cát,
Kết tinh thành viên ngọc trong tâm.
Rồi bỗng một ngày tàn binh rã ngũ,
Hóa kiếp con người làm kiếp thú.
Sống trong rừng đèo heo hút gió,
Đói ăn sâu bọ, lá cây.
Khổ sai một kiếp tù đầy sa cơ.
Sống còn nhờ chút tình thơ.
Còn thơ, còn mộng, còn mơ không ngừng.
Đêm nằm, gậm bánh trăng sừng,
Chiều hôm ngồi nhấp rượu rừng sương sa.
Bồng bồng cái lộc ra hoa,
Một đàn vợ ngụy chẩy ra thăm chồng.
Mùng mừng, tủi tủi, mong mong.
Thăm ta vẫn chỉ cái gông, đôi còng.
Em mày, tay bế tay bồng,
Bên chồng, nước mắt ròng ròng như mưa.
Ba đào đôi mắt ngày xưa,
Giọt nào rơi rớt, dư thừa cho ta ?
Mênh mông tím cả rừng già,
Rừng chiều tim tím mầu hoa bìm bìm.
Lênh đênh hạt máu trong tim,
Lênh đênh bẩy nổi, ba chìm lênh đênh.
Giờ đây trong cái chuồng người tị nạn,
Người khinh ta như thằng Mường, thằng Mán,
Người coi ta như thằng di tản hủi cùi.
Sáng chiều bưng đĩa đi xin bữa,
Mặt mũi thằng ngã ngựa ngu ngơ.
Chiều nay bỗng gặp người xưa,
Đôi mắt nàng có nắng, có mưa,
Của cuộc đời chồng vợ, vợ chồng.
Đá mắt rạn như cái bình men rạn,
Địa khai còn thấy lung linh nụ hồng.
Chiều nay cạn chén sầu nhần thế,
Hồn lao đao say sóng rượn nồng.
Lênh đênh một kiếp bèo bồng,
Bao la sông nước, mênh mông mây trời.
Trời xanh không chín muôn đời,
Ngàn năm bèo dạt mây trôi bềnh bồng.
Hoa bèo phớt tím khói sông.
Có một bài về thi sĩ thêm tại đây của tác giả
http://bacsinguyenxuanquang.wordpres...%ba%b1ng-long/
This blog gives info on Milongas, practicas, lessons and other activities organized and attended by Ta.Tango, shares experiences, and meets new friends from all over the world!
www.ta-tango.blogspot.com
Other useful tango website
http://www.tangoandchaos.org/
TaTango, MS hiểu đây là một người thật lãng tử, từng trải, thật tình người và thật nhiều chất thơ
Thanks nhé những gì đã chia sẻ
Vâng, trong lúc tìm tư liệu và tìm bạn yêu tango trên thế giới thì Ta.tango không chỉ tìm thấy những gì mình muốn tìm và còn cả hơn thế nữa.
NẾU EM BẰNG LÒNG
Nếu em bằng lòng,
Sống cuộc đời lãng tử,
Cả cuộc đời ôm trọn nghĩa hôm nay,
Ngày hôm qua là ngày mới đẻ,
Ngày mai là ngày ta lìa cõi thế,
Chim bay, cò bay, mặc kệ chúng bay.
Nếu em bằng lòng,
Chúng mình sẽ khóc,
Khi thiếu một miếng khoai,
Chúng mình đồng thanh mà khóc.
Nước mắt không chẩy ra ngoài,
Mà sẽ chẩy vào trong.
Nếu em bằng lòng,
Chúng mình sẽ cười,
Cho những người yêu nhau hát.
Nếu em bằng lòng,
Chúng mình sẽ ngủ,
Bằng giấc ngủ mầu trắng.
Chúng mình sẽ không hôn nhau,
Chúng mình thơm nhau bằng cái thơm của thi nhân bẽn lẽn rụt rè.
Nếu em bằng lòng,
Chúng mình là hai đứa bông lông,
Vừa là tên tù chung thân,
Vừa là tên tù vượt ngục,
Của nhà pha cõi thế trầm luân.
Anh xin nguyện làm thơ cho em đọc.
Xích lại gần đây, anh dậy ghép vần.
Nguyễn Xuân Quang
This blog gives info on Milongas, practicas, lessons and other activities organized and attended by Ta.Tango, shares experiences, and meets new friends from all over the world!
www.ta-tango.blogspot.com
Other useful tango website
http://www.tangoandchaos.org/
Khoảng cách
Có những khoảng cách xa như Trái Đất tới Sao Kim
Có những khoảng cách gần như... từ cửa nhà em ra hàng bún ốc!
Có những khoảng cách xiết bao khó nhọc
Như là từ lòng anh để tới được lòng em!
Nhưng mà chiều nay gió, chiều nay mây bay, chiều nay công viên vắng
Lối chúng mình qua con nhện buông tơ,
Anh chả nói đâu, lòng tưng bừng như nắng
Sợi tơ xe vương trên áo hai ta!
Ô, khoảng cách đã rất gần em nhỉ
Mà vẫn xa như một tiếng thở dài!
Ước một ngày gần hơn cả khoảng kề vai
Khoảng cách cuối cùng sẽ tan đi, khi chúng mình hòa vào nhau mê đắm!
Chào TTG! Vẫn biết THƠ là tiếng nói của trái tim , là lời thổ lộ , tâm sự của cõi lòng và nhà thơ có thể muốn nói gì cũng được... Nhưng đọc thơ của TTG tôi thấy mình như nghẹt thở bởi những ngôn từ quá trần trụi , quá mạnh , quá đời thường . Có lẽ cũng bởi lâu nay tôi tôn thờ những vần thơ có cánh nên không chịu nổi sưc nặng của những vần thơ trần thế như thế này chăng.Nhưng dù sao tôi thiết nghĩ những câu thơ quá mạnh như thế này chỉ nên đưa vào nơi riêng tư như một lời bày tỏ hoặc tâm sự thôi ...chứ đưa vào quán thơ này e rằng không hợp lắm.nhỉ . Vì ở quán thơ này cũng có nhiều lứa tuổi lắm![]()
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu