Page 138 of 186 FirstFirst ... 3888128136137138139140148 ... LastLast
Results 1,371 to 1,380 of 1859

Thread: Quán Thơ 1

  1. #1371
    Họ tên
    Nguyễn Bình Minh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    482
    Rep Power
    81
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Chủ đề cô đơn đã khép lại rùi mà sao mọi người vẫn say sưa quá vậy ta .Thui mình mở hàng chủ đề MS đưa ra nhé:

    CON ĐƯỜNG VÀ BÀN CHÂN

    Ngày ngày đi qua
    Bao nhiêu bàn chân in lên con đường nhỏ
    Con đường nhớ rất rõ
    Những lạ quen in dấu trên mình
    Những bước chân xinh
    Của bao em bé
    Vừa nhảy nhót chơi đùa mà sao vẫn rất nhẹ
    Như vuốt ve âu yếm mỗi ngày
    Bước chân thình thịch của các chàng trai
    Như chiếc đầm cho đường chắc lại
    Bàn chân nào bước đi chậm dãi
    Mà như đếm ngược thời gian
    Con đường thân quen nhớ cả được bước chân
    Của những con người bị thời gian quên lãng
    Xa quê lang thang
    Bỗng vượt qua vạn dặm
    Lại về
    Bàn chân nào từng bước nặng nề
    Chỉ của những con người cô quạnh
    Bàn chân nào nhí nha nhí nhảnh
    Vừa bước đi vừa ngoảnh lại ngắm nhìn
    Đó là bàn chân của các nàng thôn nữ rất xinh
    Đang tuổi lớn
    Chỉ có một bàn chân con đường không bao giờ nhầm lẫn
    Lúc dằn mình , lúc lại nhẹ như sương
    Mỗi lần đi qua con đường lại thấy thương
    Một nỗi đau không gì bù đắp
    Bàn chân ai bước đi khó nhọc
    Nhưng lại rất oai hùng
    Tuy chỉ nặng một bên nhưng bước rất ung dung
    Con đường bỗng nhận ra
    Mỗi khi đi qua
    Đó là bàn chân của người anh hùng
    Cho những con đường quê hương dài thêm mãi

    Nhân ngày 27-7, RV viết bài này tặng cho các chiến sỹ oai hùng của chúng ta.Những anh hùng trong tim nhân loại!

  2. #1372
    Họ tên
    TTT
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    189
    Rep Power
    50
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by redriver View Post
    Tài quá NHOC ạ.Làm thơ kiểu này thì RV đầu hàng mất thôi .Vừa ngông nghênh lại vừa chơi chữ lại thêm một chút lạnh lùng .Hai chữ đẳng và cấp ở hai đầu câu thiệt là khó mà NHOC vẫn cho được vào thơ .Vừa cổ lại vừa tân đó nha.Chơi khó cho quán mình rùi
    Lại làm Nhoc xấu hổ rồi mà cũng đáng xấu hổ thật . Cắm đầu cắm cố chạy vào quán nguech ngoạc dăm câu mà chẳng chịu đọc nội quy gì hết . Xin tạ lỗi

    Hoa tím - đường xưa

    Lặng nhìn
    hoa tím rụng rơi
    Đưa tay
    cúi nhặt
    bồi hồi trong ta
    Con đường xưa
    vắng người qua
    Nhành hoa tím rụng xót xa cõi lòng
    Hỏi ai - ai có buồn không
    Những gì kỷ niệm
    mênh mông thuở nào
    Đường xưa
    hoa rụng
    xác xao
    Chiều nay
    nắng rớt
    hoa nào chợt rơi
    Tím trời hương sắc
    người ơi
    Bâng khuâng một thuở xa khơi tìm về
    Qua rồi ảo ảnh cơn mê
    Giờ đây một bóng
    lê thê
    ngắn dài
    Nắng chiều rớt vội bờ vai
    Đường xưa
    hoa tím
    nhạt phai mất rồi
    Đâu rồi những phút bồi hồi
    Nhìn hoa tím rụng
    chơi vơi nắng vàng
    Giờ đây độc bước lang thang
    Gió theo nắng gọi
    đa mang khúc sầu

    Tím buồn tím rụng vì đâu
    Take it easy. Let's simplify the life

  3. #1373
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by redriver View Post
    Chủ đề cô đơn đã khép lại rùi mà sao mọi người vẫn say sưa quá vậy ta .Thui mình mở hàng chủ đề MS đưa ra nhé:

    CON ĐƯỜNG VÀ BÀN CHÂN

    Ngày ngày đi qua
    Bao nhiêu bàn chân in lên con đường nhỏ
    Con đường nhớ rất rõ
    Những lạ quen in dấu trên mình
    Những bước chân xinh
    Của bao em bé
    Vừa nhảy nhót chơi đùa mà sao vẫn rất nhẹ
    Như vuốt ve âu yếm mỗi ngày
    Bước chân thình thịch của các chàng trai
    Như chiếc đầm cho đường chắc lại
    Bàn chân nào bước đi chậm dãi
    Mà như đếm ngược thời gian
    Con đường thân quen nhớ cả được bước chân
    Của những con người bị thời gian quên lãng
    Xa quê lang thang
    Bỗng vượt qua vạn dặm
    Lại về
    Bàn chân nào từng bước nặng nề
    Chỉ của những con người cô quạnh
    Bàn chân nào nhí nha nhí nhảnh
    Vừa bước đi vừa ngoảnh lại ngắm nhìn
    Đó là bàn chân của các nàng thôn nữ rất xinh
    Đang tuổi lớn
    Chỉ có một bàn chân con đường không bao giờ nhầm lẫn
    Lúc dằn mình , lúc lại nhẹ như sương
    Mỗi lần đi qua con đường lại thấy thương
    Một nỗi đau không gì bù đắp
    Bàn chân ai bước đi khó nhọc
    Nhưng lại rất oai hùng
    Tuy chỉ nặng một bên nhưng bước rất ung dung
    Con đường bỗng nhận ra
    Mỗi khi đi qua
    Đó là bàn chân của người anh hùng
    Cho những con đường quê hương dài thêm mãi

    Nhân ngày 27-7, RV viết bài này tặng cho các chiến sỹ oai hùng của chúng ta.Những anh hùng trong tim nhân loại!
    RB đâu có mở hàng chủ đề mới, đã có Hien rồi, tiếp sau là MS, cả Nhoc nữa, nếu thấy vẫn cô đơn thì chẳng qua nó đang là vấn đề quan tâm số 1 của người tham gia thôi
    Với Nhoc, vấn đề là: PHONG ĐỘ LÀ NHẤT THỜI - ĐẲNG CẤP LÀ MÃI MÃI , đùa thế thôi chứ ý tại ngôn ngoại, bài của Nhoc nhiều vấn đề lắm .

    Bài này chủ đề thật hay RB, MS cảm thấy rất khó viết, nhưng RB đã viết thật nhẹ nhàng mà sâu lắng. Cảm ơn RB đã viết những tình cảm chân thành đại điện cho QUÁN mình gửi tới những người anh hùng của quê hương nhân Ngày thương binh liệt sĩ
    Last edited by mimosa; July 24th, 2010 at 09:27 AM.

  4. #1374
    Họ tên
    Nguyễn Bình Minh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    482
    Rep Power
    81
    Cảm ơn / Thích

    Default

    CHỊ

    Chị là con gái cả
    Lại xinh xắn nhất nhà
    Đẹp như một bông hoa
    Bao nhiêu người ngưỡng mộ
    Nhưng chị hay xấu hổ
    Nên ít khi ra đường
    Nghe tiếng gọi tiền phương
    Chị lên đường Nam tiến
    Đồng đội ai cũng mến
    Vì chị thật dễ thương
    Vậy mà ở chiến trường
    Chị là con người thép
    Cuộc chiến tranh khốc liệt
    Đã mang chị đi xa
    Trong một lần xông pha
    Giữa chiến trường khói lửa
    Chị đã trọn lời hứa
    Hi sinh vì quê hương
    Hồn chị gửi muôn phương
    Và thân tan vào đất
    Nhưng tình yêu tha thiết
    Chị dành tặng quê hương
    Loài hoa chị yêu thương
    Là hoa bằng lăng tím
    Ôi màu hoa ước hẹn
    Tím một màu thủy chung
    Nhớ người chị anh hùng
    Thắp nén nhang tưởng nhớ
    Chị chính là LIỆT NỮ
    Trong lòng người VIỆT NAM



    Bài thơ này xin gửi tặng người nữ anh hùng đã ngã xuống ở chiến trường miền tây nam bộ.Những tấm gương hi sinh quên mình như chị sẽ mãi mãi in dấu ấn trong kí ức của chúng ta.

  5. #1375
    Họ tên
    Nguyễn Sơn Tùng
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Jul 2009
    Bài viết
    357
    Rep Power
    70
    Cảm ơn / Thích

    Default

    BÀ HÀNG XÓM

    Bà ở có một mình
    Cứ sáng sáng bà bán xôi đầu ngõ
    Ai ăn cũng khen nức nở
    Vì xôi bà làm rất ngon
    Nhất là bọn trẻ con
    Đứa nào cũng một gói ăn trước khi đi học
    Cuộc đời tuy khó nhọc
    Nhưng cũng đủ ăn không phải nghĩ suy gì
    Chẳng biết vì điều chi
    Mà bàn tay bà chỉ còn một ngón
    Lúc lấy xôi tay bà hơi vụng
    Có người còn cáu bà vì bà cứ lúng túng
    Nên họ đi làm bị chậm vài giây
    Chân bà cũng giống như tay
    Một bên thiếu nửa bàn gân guốc
    Đúng 7 giờ mỗi ngày người ta thấy bà uống thuốc
    Một vốc to ba bốn loại liền
    Ai hỏi thăm bà lại cười hiền
    ''Thuốc giảm đau , đừng lo , không lây đâu cháu ạ''
    Hôm nay chân đau nên bà bị ngã
    Thuốc lại hết rồi chẳng kịp nhờ ai
    Hàng xóm đâu ngờ bà chỉ đau mỗi chân tay
    Và thiếu thuốc mà bà đã đi xa mãi
    Tiễn bà đi xa chẳng hề có con cái
    Chỉ toàn những người mặc áo chiến binh
    Và lạ làm sao có nhiều bác thương binh
    Đứng mặc niệm lệ rơi tràn ướt áo
    Bà nắm đó hoa hồng quanh ÁO
    Trắng màu hoa tinh khiết
    Và bao quanh là cành lá ngụy trang
    Giấy khen , huy chương xếp hàng
    Trên bức tường trống trải
    Tiếng bác thương binh đọc điếu văn
    Cứ nức nở, nghẹn ngào vang xa mãi
    ''Đại đội anh hùng tiễn đồng chí đi xa ''
    Chỉ có chúng tôi
    Những hàng xóm quanh bà
    Đều cúi mặt tiễn đưa sau linh cữu
    Chẳng ai nói ra đâu chỉ khóc thôi cũng hiểu
    Chúng tôi được ở cạnh anh hùng
    Nhưng lại thiếu quan tâm
    Bà đã hi sinh cả tuổi thanh xuân
    Để bảo vệ chúng tôi, những người dân bạc bẽo
    Đến hôm nay chúng tôi mới hiểu
    Những anh hùng lúc truy điệu ''VÔ DANH''
    Những người con vì Tổ quốc hi sinh
    Dám xả thân chẳng cần chi danh vọng
    Một người ngã cho vạn người được sống
    Và ra đi thật thanh thản sáng trong
    Bà mãi là viên ngọc giữa biển đông
    Mãi tỏa sáng trong lòng người dân VIỆT

    Nhân ngày Thương binh liệt sĩ ST cũng có một tấm lòng tặng những người con anh hùng đã sống , đang sống cạnh chúng ta . Biết đâu cả ở trang thơ này cũng có . Mấy lời tâm huyết kính dâng.
    Last edited by sontung; July 26th, 2010 at 01:24 PM.

  6. #1376
    Họ tên
    Trần Việt Dũng
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    May 2009
    Bài viết
    1,097
    Rep Power
    149
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by sontung View Post
    BÀ HÀNG XÓM

    Bà ở có một mình
    Cứ sáng sáng bà bán xôi đầu ngõ
    Ai ăn cũng khen nức nở
    Vì xôi bà làm rất ngon
    Nhất là bọn trẻ con
    Đứa nào cũng một gói ăn trước khi đi học
    Cuộc đời tuy khó nhọc
    Nhưng cũng đủ ăn không phải nghĩ suy gì
    Chẳng biết vì điều chi
    Mà bàn tay bà chỉ còn một ngón
    Lúc lấy xôi tay bà hơi vụng
    Có người còn cáu bà vì bà cứ lúng túng
    Nên họ đi làm bị chậm vài giây
    Chân bà cũng giống như tay
    Một bên thiếu nửa bàn gân guốc
    Đúng 7 giờ mỗi ngày người ta thấy bà uống thuốc
    Một vốc to ba bốn loại liền
    Ai hỏi thăm bà lại cười hiền
    ''Thuốc giảm đau , đừng lo , không lây đâu cháu ạ''
    Hôm nay chân đau nên bà bị ngã
    Thuốc lại hết rồi chẳng kịp nhờ ai
    Hàng xóm đâu ngờ bà chỉ đau mỗi chân tay
    Và thiếu thuốc mà bà đã đi xa mãi
    Tiễn bà đi xa chẳng hề có con cái
    Chỉ toàn những người mặc áo chiến binh
    Và lạ làm sao có nhiều bác thương binh
    Đứng mặc niệm lệ rơi tràn ướt áo
    Bà nắm đó hoa hồng quanh ÁO
    Trắng màu hoa tinh khiết
    Và bao quanh là cành lá ngụy trang
    Giấy khen , huy chương xếp hàng
    Trên bức tường trống trải
    Tiếng bác thương binh đọc điếu văn
    Cứ nức nở, nghẹn ngào vang xa mãi
    ''Đại đội anh hùng tiễn đồng chí đi xa ''
    Chỉ có chúng tôi
    Những hàng xóm quanh bà
    Đều cúi mặt tiễn đưa sau linh cữu
    Chẳng ai nói ra đâu chỉ khóc thôi cũng hiểu
    Chúng tôi được ở cạnh anh hùng
    ...
    Thật xúc động quá! Cảm ơn ST.

    Đang định post một bài thơ tình, nhưng loạt thơ về những người anh hùng vô danh của RV, ST - mà đỉnh điểm là bài thơ này - làm HN thay đổi ý định, cũng xin đóng góp thêm một bài thơ về chủ đề người lính, từ góc nhìn của người từng mặc áo lính.
    Anh như loài tằm nhỏ
    Một đời dệt tơ quanh!





  7. #1377
    Họ tên
    Trần Việt Dũng
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    May 2009
    Bài viết
    1,097
    Rep Power
    149
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Ở đây


    ... Ở đây không có súng nổ, đạn reo và tiếng cười đồng đội
    Không có mưa rừng, con lũ băng băng.
    Cây ở đây không chết cằn vì nắng,
    Khi đêm về, không buồn lặng xa quê!...

    Đâu đến thế!
    Ở đây chẳng gian nan,
    Có ánh mắt nồng nàn
    Và rất nhiều tiếng cười con gái!...

    Tôi đã quên cơn sốt rừng xanh tái
    Khi buông mình trong dìu dặt mê say,
    Tôi đã quên nỗi nhớ vơi đầy
    Khi vui thỏa lời ngọt mềm ve vuốt!...

    Tôi ở đây, ở giữa hai lối bước
    Lối về mình. Và lối bước lên mây!

  8. #1378
    Họ tên
    Nguyễn Bình Minh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    482
    Rep Power
    81
    Cảm ơn / Thích

    Default

    Quote Originally Posted by Hanoian View Post
    Ở đây


    Tôi ở đây, ở giữa hai lối bước
    Lối về mình. Và lối bước lên mây!
    Vậy HN ơi HN chọn lối nào đây
    Lối sung sướng hay ......lối đầy nỗi khổ

  9. #1379
    Họ tên
    Nguyễn Bình Minh
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    482
    Rep Power
    81
    Cảm ơn / Thích

    Default

    KHOẢNG CÁCH

    Chỉ một bước là ta sang ngả khác
    Ta cứ do dự hoài đứng giữa ngã ba
    Lối rẽ bên kia ta chẳng phải là ta
    Mà ta đã bán linh hồn cho quỉ dữ
    Lối rẽ bên này cho ta đủ thứ
    Nhưng ta chẳng còn danh dự lẫn quang vinh
    Đường thẳng ta đi ta mới được là mình
    Nhưng khó khăn vì mưu sinh nơi bể khổ
    Chỉ một chút băn khoăn thôi mà bao người lưỡng lự
    Và kẻ tiểu nhân
    Hay người anh hùng
    Ra đời cũng tự ...NGÃ BA.

  10. #1380
    Họ tên
    Nguyễn Thị Giang
    Đến từ
    Hà Nội
    Tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    447
    Rep Power
    77
    Cảm ơn / Thích

    Default

    MS bàn giao quán cho RB nhé. mọi người đều hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi mà

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)

Tags for this Thread

Đánh dấu

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •