Hoài khúc tháng Năm
Tháng Năm đến với cơn rào đầu hạ
Vòm lá xanh êm, trùng đêm rỉ rả
Nhắc em nhớ tháng Năm năm ấy
Anh yêu em trong mưa lá hát ca.
Ôi mới đấy mà nay đã thành xa
Đàn hẫng hụt, âm ngân về xa hút
Ngày mới yêu ta ca vang hạnh phúc
Để bây giờ hát khúc khổ đau!
Người tình hỡi, em đi đâu về đâu?
Trời đẫm lệ, gió từng cơn lau mắt
Em đi trốn?! Nhưng làm sao trốn thoát
Mưa ở quanh em - Tình ở trong em!
Anh đi giữa cơn mưa không hẹn
Giọt mặn, giọt ngọt ướt trên môi
Ôi cơn mưa!.. Dĩ vãng xa vời,
Ngày xưa ấy... ta từng đi như thế!
- Nói nữa anh, sao tự nhiên lặng lẽ?
Ơ..! cơn mưa cũng đã tạnh lúc nào?!
Trời hửng nắng để cho em khô áo
Và... khô lệ - anh cứ tin như thế!
Đánh dấu