
Originally Posted by
Hanoian
Chiều em đi
Chiều em đi đường nồng nàn nắng hạ
Chân trời xa mây bức bối âu lo
Anh ở lại với căn nhà vắng lạ
Nghe lòng chìm trong ngõ nhỏ quanh co.
Chiều em đi thu trải lá thiết tha
Từng giọt nắng phai dấu chân để lại,
Đưòng phía ấy hun hút tan vào tối
Anh cúi đầu, sương chợt nặng bờ vai.
Chiều em đi gió bấc hú tên ai
Mắt đen giấu sau khăn ngoaí lại
Anh ở lại thương bờ môi tái
Co ro bên giưòng, đông chợt lạnh lùng hơn.
Chiều em đi, em có dỗi hờn
Xuân im lặng rắc mưa đầy tóc.
Lòng anh đau, cả bốn mùa van khóc
Ở lại em ơi, chiều xuống, đừng đi!...
Đánh dấu