RV đã nói "con gái khó hiểu lắm" thì HN tin rồi! Nhưng RV đã thấy bài thơ "rất hay" thì HN cũng nói đúng được mấy phần đấy nhỉ!
Nhưng HN có dám chủ quan đâu, nhà phê bình RV trích văn thế kia thì cũng gần bằng phương pháp "nâng quan điểm" của MS rùi! HN viết là ''đặt mình vào và cố gắng nói hết tâm sự '' cơ mà!![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
ĐỢI MƯA
Anh là vườn cây đang khao khát
Chờ mưa em tưới mát cho anh
Em ở đâu sao chẳng đến nhanh
Để nắng gắt làm cây anh khô héo
Chắc mưa em đang dong chơi khắp nẻo
Chẳng nhớ vườn anh đang khô héo từng ngày
Và ngóng đợi em héo hắt từng giây
Đợi giọt nước của tình em nặng trĩu.
Last edited by redriver; June 8th, 2010 at 07:05 PM.
-----------------------------------------![]()
MƯA BÓNG MÂY
Em hay hờn hay dỗi
Giống như mưa bóng mây
Vậy mà anh vẫn say
Vẫn theo em khắp chốn
Anh bỗng thành vui nhộn
Cho em vui.... lúc buồn
Và thành chú hề con
Giúp em cười... khi khóc
Ai cũng bảo anh ngốc
Anh có thấy...ngốc đâu?
Họ hỏi anh tai sao:
-''Anh yêu em nhiều thế ''
Anh chỉ cười lặng lẽ
Cũng chẳng cần thanh minh
Tình yêu của chúng mình
''Không giống ai''....mới thích
Có lần em tự trách
Khi cứ làm khổ anh
Anh chỉ cười hiền lành :
-''Nhưng mà anh ...thích thế''
Với anh , em luôn bé
Và cần được nâng niu
Bên mình có tình yêu
Mưa bóng mây ...càng khoái!
Last edited by sontung; June 8th, 2010 at 11:10 PM.
Thơ ST hay thật , giản dị mà đằm thắm , lãng mạn và nồng nàn . Đọc mãi giờ mới dám phát biểu![]()
Take it easy. Let's simplify the life
Hát một tí nhé:
HÀ NỘI MÙA VẮNG NHỮNG CƠN MƯA
Nhạc: Trương Quý Hải - Thơ: Bùi Thanh Tuấn
Hà Nội mùa này ... vắng những cơn mưa.
Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp.
Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.
Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,
phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô,
quán cóc liêu xiêu một câu thơ.
Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ.
Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,
hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.
Tưởng như, tưởng như còn đây.
MƯA HỒNG
Nhạc và lời: Trịnh Công Sơn
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Ngưừi nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu