
Originally Posted by
luot
Chiều xuống vốn đã mang cảnh sắc buồn ảm đạm, được Hanoian gắn với hình ảnh em đi thật tê tái.
Mỗi mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông đều có một hình ảnh rất tài tình, không gì quyến luyến hơn. "Mây bức bối" của mùa hạ, "Xuân im lặng rắc mưa đầy tóc" và chút nằng thu vô tình " Từng giọt nắng phai dấu chân để lại"
Xưa nghe các Liền Anh, Liền Chị của đất Kinh Bắc hát bài: "Giã bạn" tan canh hát hội xuân dùng những hình ảnh của đêm 5 canh buồn. Nay đọc bài thơ: "Chiều em đi" của Hanoian cũng cảm nhận trời chiều xa vắng da diết khuôn cùng.
Cảm ơn Hanoian, những hình ảnh rung động từ con tim thi sĩ làm người đọc cũng trống vắng như "chiều em đi"
Lâu không thấy bác Lướt lại quán thơ, nhờ có "chiều em đi" mà chiều nay HN được gặp lại bác với những cảm nhận thật sâu sắc và độc đáo! cảm ơn sự đồng điệu của bác, HN và các bạn trong Quán mong được gặp bác thường xuyên hơn!
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Đánh dấu