Đóa ban Tây Bắc
Chuyện xưa kể có lẽ sai điạ chỉ
Rằng Hùng Vương kén rể Tản Viên.
Lên Tây Bắc tôi cũng đi cầu kiến
Dẫu muộn màng còn hơn cả Thủy Tinh!
Mỵ Nương thật hiền, Mỵ Nương thật xinh
Để tôi bâng khuâng những bản trên phố dưới
Tìm ngọc trong rừng, tìm hoa bên suối
Có lễ vật nào xứng được em chăng?!
Da em trắng như hoa ban trắng
Môi thắm tươi như ban đỏ bên nhà
Còn đôi mắt xanh như núi đá
Mái tóc hiền như nước chảy trong khe.
Em chợt nói, chợt cười, chợt hát, chợt nghe
Tôi lặng lẽ ngồi ôn cổ tích
Mỵ Nương ơi sáng xuân nay nao nức
Một đóa ban rạo rực nở trong lòng!
Đánh dấu