Canh năm rồi không sao ngủ được
Năm canh trường thao thức vì yêu
Đã đành khổ biết bao nhieu
Mà sao vẫn cứ liêu xiêu thế này
Vẫn hay được từ thời thiên cổ
Yêu là thương là nhớ suốt ngày
Người ta thương mướn khóc vay
Vì yêu mình phải đọa đầy tấm thân
Nàng mải miết kêu than là thế
Chàng thì đang kéo bễ vo vo
Nàng ơi sao chỉ khéo lo
Chàng thì có nhớ có chờ ai đâu
Yêu một mình nỗi đau muôn thuở
Vì chỉ thương chỉ nhớ một mình
Thà rằng có vạn mối tình
Còn hơn ôm một mối tình Đơn phương![]()
Đánh dấu