Hay đấy. Biết chàng này rồi, thấy trên sàn mấy lần![]()
Được ra phết đấy. Tiếp đi
Như dở hơi đi.. Dẹp đi cho nó lành
Muốn sao cũng được
Ý kiến khác
Hay đấy. Biết chàng này rồi, thấy trên sàn mấy lần![]()
Chết thạt vậy là đã bị nhận diện. Căn bản cái tội đi sàn là chỉ có máu nhảy máu chơi chả bao giờ đê ý ai... Nên toàn ngừoi ta nhận ra mình. Còn mình chả biết là ai
CN phải đi mở nhạc cả ngày.. Tối hôm qua thì phải đi học khiêu vũ nên vẫn chưa viết tiếp phần tiếp theo được... Tối nay chắc là viết thôi.. Sorry cả nhà ạ
![]()
Lần đầu tiên tôi lên Lý Nam Đế thì cảm giác cũng giống như ngày xưa lên Lò Đúc năm xưa vậy.. Nhưng lần này k phải vì shock bởi vũ hình phức tạp mà là vì tôi chưa đi sàn nào lại có nhiều thanh niên nhảy đẹp như thế
Và quan trọng là nhìn cách họ nhảy mà xem. Toàn là những tổ hợp những bươc mà tôi đi mãi luôn rồi ấy. Thậm chí còn đơn giản hơn mình rất nhiều nhưng nhìn lại đẹp kinh khủng..
Đó là điều mà tôi it khi thấy qua bằng đĩa hay là các cuộc thi đấu vì qua bằng đĩa hay các cuộc thi đấu thì nhìn các đôi cao thủ cứ quay cuồng với những bước khó như thế thì nghĩ chắc chắn là người ta biết nhiều bước hơn mình và nhảy giỏi hơn mình là đương nhiên rồi...
Nhưng đây toàn là những tổ hợp bước mà mình đã từng đi mà họ lại đi nét và đẹp hơn mình mới là cái khiến thay đổi tư duy của mình. Đó là mình chưa có cái tinh tế trong khiêu vũ
Và đây cũng là lý do chính khiến cho ở Lý Nam Đế không hề có ai bỏ chạy mà mọi người còn đến xem và chơi rất đông để ngắm nhìn cao thủ nhảy... Vì nó toàn những tổ hợp quen thuộc cơ mà
Vì thế kể từ đó trở đi tối CN nào tôi cũng lên đây chỉ để nhìn ngó. Thực ra thì tôi cũng lờ mờ hiểu rằng cái cách mà họ nhảy k thể nào mà ngồi đấy mà nhìn rồi bắt chước dược. Vì nó là những kỹ thuật tinh tế. Nhưng tôi đi là để cần hiểu rõ hơn là họ học từ thầy nào..
Và cuối cùng thì tôi cũng biết đwocj đó là ai . Và đây là người mà hiện nay tôi đang theo học và cảm thấy vỡ ra nhiều thứ và bổ ích
Nhưng lúc ấy toi không học ngay vì như quan điểm của tôi mọi lần đó là học cái gì alf phải học từ đầu khóa k vào học giữa chừng. Và ơn trời đó là 1 quyết định sáng suốt của tôi. Vì nếu không tham gia từ đầu thì tôi sẽ chưa kịp làm quen với những kiểm soát chuyển đọng chậm rãi của rhumba thì làm sao mà kiemr soat được nhạc nhịp nhanh hơn như là Cha cha cha hay Jive. Chưa kể là đến samba với những kỹ thuật rất khó
Trong khoảng thời gian chờ đợi ấy thì đến 1 sự kiện khác đến với tôi. Tôi nhân được lời mới trình diễn điệu pasodoble tại 1 CLB - CLB này tổ chức sinh nhật... Tôi rất shock vì lời đề nghị này.Vì tôi biết hình thể của mình. Tôi học khiêu vũ là để chơi chưa bao giờ nghĩ là để đi thi đấu hay là trình diễn... Thậm chí bình thường tôi đi nhảy chỉ có áo phông quần vải binh thường còn chẳng có cái áo sơ mi nào chứa chưa kể là đồ lấp lánh kim tuyến để trình diễn. Tôi tâm sự thật tất cả những điều áy cho người đưa ra đề nghị đó..
Nhưng có 1 lý do mà tôi không nói ra đó là vì hiện giờ tôi đã biết là mình nhảy múa lởm khởm và linh tinh thế nào đang đợi để đi học lại cho nên không muốn trình diễn gì cả.
Nhưng mà người ta thì cứ nài nỉ quá. Người ta bảo là CLB người ta ít tiền nên là k mời được những cao thủ giá cả triệu bạc đâu nên là mong tôi giúp đỡ. Vì hôm ấy nhìn thấy tôi nhảy pasodobe trên Tăng trông đẹp nên là có lời mời
Tôi đành nhận lời và hy vọng là hôm ấy k có cao thủ nào khác đi thì tôi đỡ bị cười vào mũi đó là nhảy múa linh tinh thé này mà còn đi trình diễn.... Và đây là video của buổi trình diễn hôm đấy.. Mong cà nhà xem và đừng cười. Đây là bài pasodoble theo vũ hình của LM đấy ạ. Chỉ có vũ hình thôi ạ chưa có kỹ thuật gì đâu nên k có gì khó hiểu khi nó chưa đung chất pasodoble cho lắm. và hôm đấy cũng chri được 1 bó hoa mang về thôi chứ chẳng có tiền nong gì
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=o7rMluqkrUk[/YOUTUBE]
Nhưng mà cái tính mình thì đến là khổ vì cái tội máu nhảy. Đấy là nghe nhạc. Nhất la nhạc hay là người thấy ngứa ngáy muốn nhảy k chịu được nên trong 1 lần cao hứng. Vì bài Jive hôm đấy phấn khích quá.. Mà tiện thể mình đang có 1 chân nữ rất hợp chân đang ngồi cạnh đấy. nen là dù biết mình nhảy chẳng bằng ai nhưng liêu mạng xông ra nhảy..
Và nói thật bình thường khi nhảy có thể mình k có ý thức kiểm soát cơ thể nhưng chí ít là kiểm soát về nhạc khá tốt.. Đó là luôn lắng nghe xem bài hát nhanh hay chậm, hay hay dở. Nó gần hết chưa v.v.v. Nhưng hôm đấy thì có lẽ là do hơi run vì nghĩ là mình đang bị hàng trăm con mắt nhìn vào mà trong ấy có con mắt của toàn những người còn đẳng cáp hơn cả mình nên cảm thấy hơi nervous. Và lần đầu tiên mà nhảy chả hiểu là hôm đấy mình đi những tổ hợp gì. Bài hát nó thế nào. Kết thúc và bắt đầu lúc nào cugnx chả biết nữa...
Tất cả những gì tôi biết là mình nghe thấy tiếng trống điệu Jive dồn dập và chân thì đạp và đá dữ dội. Và biết là mọi người vỗ tay rất to. Có lẽ là vì máu quá thôi chứ còn k phải là vì nhảy giỏi nhất và có lẽ còn là cảm giác shock vì họ k nghĩ người xấu như tôi lai nhảy được.. tôi đoán thế..
Nhưng đung là cảm giác của đêm ấy k bao giờ tôi có thể kiếm lại được nữa dù sau này toi thỉnh thaongr vẫn nhảy Jive tại đó nhưng k bao giơ tìm lại được cái cảm giác mất kiểm soát như thế 1 lần nào nữa...
Đây là đoạn video tôi nhảy Jive với partner đấy nhưng mà có thể nó k lột tả đwocj tinh thần của hôm đó. Vì toi vẫn có kiểm soat mình trong video này
http://www.dailymotion.com/video/xbu...sa-jive_webcam
Chắc chắn là tôi nhảy Jive vẫn còn tự nhiên và tự do lắm và sẽ còn học nhiều..
Chuyện chỉ có vậy thôi. Và giờ hiện vẫn đang trong quá trình học và luyện. Và k biết là có thu được kết quả gì k? Nhưng mà đã trèo lên lưng cọp rồi thì đúng là không còn cửa mà xuống thật. Mà chắc là cũng không muốn leo xuống![]()
Tuyệt vời, lâu lắm rồi mới đọc được một bài hay như thế. Cảm ơn bạn. Đọc bài bạn viết toát lên một niềm đam mê nhảy múa vô hạn. Đó đích thực là khiêu vũ.
This blog gives info on Milongas, practicas, lessons and other activities organized and attended by Ta.Tango, shares experiences, and meets new friends from all over the world!
www.ta-tango.blogspot.com
Other useful tango website
http://www.tangoandchaos.org/
Vâng giờ thì mình thực sự muốn nghe chuyện của mọi người ạ
Ui hay thật đấy,kết nhất quả a nhảy jive,a mới chính là dance pro đấy,ko để niềm đam mê kủa mình tắt,xem cách dắt nhảy và cảm thụ âm nhạc kủa a,ko phải dance thj đấu nào cũng có được đâu ạ,nhất là nhảy sàn giao lưu đó.
Thực ra thì khi nhảy không có kỹ thuật thì sẽ dễ tự do thả hồn hơn.. Nhưng cái khó của 1 dân thi đấu pro đó là vẫn phải có cảm xúc nhưng vẫn đảm bảo được kỹ thuật. nên mình còn phải học hỏi nhiều...
Giờ thì thực sự mình muốn nghe chuyện của mọi người![]()
Viết tiếp đi bác. Thế giờ sự nghiệp học hành của bác sao rồi.
Khiêu vũ đến với tôi như thế nào ư? Nó cũng thật tình cờ và chứa đầy kỉ niệm! Giờ đây mỗi bước nhảy đã ăn vào tim tôi; tới từng giấc mơ tôi , là niềm đam mê cháy bỏng trong tôi! Nhưng tôi lại càng yêu khiêu vũ hơn,vì nhờ khiêu vũ tôi đã tìm thấy người con gái đích thực tôi yêu, người con gái làm trái tim tôi thao thức, lạc quan và tràn đầy sức sống! Tương lai nếu vì một lí do nào đó ngọn lửa đam mê khiêu vũ trong tôi vụt tắt, nhưng tình yêu tôi dành cho cô ấy vẫn mãi không bao giờ thay đổi vì bất cứ lí do nào, dù cô ấy có xa tôi và đi bên người khác!
Chúc mừng TYCA nha. Vì có người yêu là ngưiowf biét nhảy là nhất bác rùi đấy
Thui giờ vẫn chưa học xong nên là chưa biết là nó tiến tới đâu nữa... Nên chưa thể viết tiếp. Nhưng định bonus thêm câu chuyện thú vị này..
Cái hồi mà tôi còn chưa tham gia dancesport thì có 1 lần anh trai dẫn đi sàn New Century. Giờ thì sàn này đóng cửa rồi..
Tôi nhảy hết sức bình thường nhưng bị bảo vệ nhắc nhở là "Mời anh lên gác ngồi" vì người ta nghĩ là tôi dùng thuốc lắc hoặc nếu k thì cũng là kích động đám đông không tốt..
Kiểu như thế này. Có khi còn máu hơn thế này
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=8ioGX3xqyTY[/YOUTUBE]
Nhưng nói thật khi tôi tham gia cái món dancesport này rồi khi đi mầy sàn như Tăng Bạt Hồ hay chợ Hôm dù chỉ có 20 phút disco thoi thì cũng không bao giờ mình còn máu được như trong clip này nữa..
Tôi không nói la việc máu đấy là đúng hay sai. Vì có người bảo nhảy mà máu quá như thế là điên loạn là hoang dại chứ nhảy múa gì đâu..
Nhưng mà tôi muốn chia sẻ là cái lửa trong mình nếu không khéo giữ là có thể mất đi... nên học gì thì học đừng để đánh mất cái lửa của mình. Sau này không thể lấy lại được đâu
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu