NỖI LO ÂU MÙA HẠ
Đôi khi tôi bỗng thấy mùa hạ xa vời
Dẫu đã cháy bỏng giữa lòng tôi vầng mặt trời yêu dấu
Cơn mưa đầu mùa với bao sắc mầu , dẫu chưa bao giờ như thế
Giây phút lặng im vọng lên những thanh âm chưa như thế bao giờ
Mùa hạ vẫn xa xôi như nỗi mong chờ
Vẫn chưa hết mơ hồ đi giữa lòng mùa hạ
Vẫn lo âu khi bầu trời trong quá
Vẫn lạc hoài trong nối tiếp những cơn mê.
Có phải cho riêng tôi nên mùa hạ lại về
Nên đầy ắp nôn nao trên lá biếc
Nên bầu trời xanh trong tha thiết
Nên khát khao cứ cháy mãi không thôi?
Nhưng tôi vẫn thấy mùa hạ xa vời
Khi có một âm điệu chơi vơi ...chơi vơi...
rồi rơi đi mất...
Đánh dấu