HN làm tôi liên tưởng tới bài thơ của Nhật, dịch thế này
Muốn tới bên chàng
Bằng ngàn lời tình yêu muốn nói
Nhưng em sợ chàng không chịu nổi
Sức nặng tình em
Ở đây, một cô gái nào đó hoặc sẽ hạnh phúc lắm, hoặc cũng sẽ không chịu nổi niềm thương mến " Còn hơn sóng biển tràn " kia
Bài thơ khá mới lạ và độc đáo HN ah
Buồn chi cho nhạt nụ cười
Như bàn tay lạnh buông lơi cuối đời
Ly tình không cạn mà vơi
Rượu còn rượu hết ai mời ai đây?
Đầy lòng nỗi cũ ngất ngây
Không ai đối ẩm, ta say một mình
Có mang cái kiếp đa tình
Ai hay mình vẫn một mình... đa đoan
Cùng mơ mộng đến bàng hoàng
Cạn đi cho hết bẽ bàng tri âm!
Gắng gượng theo Nhoc, mệt quá! Hú hú...
![]()
Cám ơn lời động viên "...lạ và độc đáo" dành cho HN kia!
Nhưng thật ra nó không còn "mới" tý nào, vì HN đã viết nó hơn 2O năm trước đây. Ở cùng bảng với các nhà thơ xuất sắc như các bạn, HN nhiều khi ứng phó không kịp, đành mang quá khứ ra gặm nhấm dần, lấy sức "cầm cự" với các bạn![]()
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Lâu lắm rồi hôm nay Nhoc mơi thức khuya để đọc thơ , vậy nên còn lương khô , lương thực gì thì mang ra chiêu đâĩ đi HN , mimosa ,redriver .
Take it easy. Let's simplify the life
Vừa buôn chuyện vừa bán thơ không thì Mod lại bảo sờ pam
Có bao giờ
Có bao giờ anh thức giữa đêm khuya ?
Ngồi đọc thơ em – những vần thơ con nhóc
Những vần thơ thì thầm như muốn khóc
Như nỗi buồn – trĩu nặng một trời đông
Có bao giờ anh dừng lại đây không ?
Nơi trang thơ như quán café bé nhỏ
Nơi chúng mình đã gặp nhau một chiều lộng gió
Để biết rằng em vẫn mài chờ mong.
Take it easy. Let's simplify the life
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu