Mùa thu đến
Vòm trời xanh và lá vàng rực rỡ
Thiếu dáng người ta chợt chẳng là ta
Sao tình yêu bay như gió vô tình
Lướt ngang qua cho lòng còn bối rối
Phút tơ tình ôi khoảnh khắc hồn mơ !
Ta mơ người như thủa trước bên ta
Bước chầm chậm như đôi tình nhân cũ
Như dáng hình còn hằn in trong mắt
Đôi mắt thầm lơ đãng lá vàng rơi
Và thu qua tuyết trắng xóa rơi đầy
Che lá vàng che cả thủa mùa thu
Lá vàng kia có tuyết phủ vùi qua
Còn lòng ta thời gian nào lấp được!
Đánh dấu