Bước ĐI
Anh đến một ngày Hà Nội hiền
Rồi ra đi một ngày bình yên
Em lặng nhìn trời cao xanh thẳm
Ngỡ mây kia đem mái tóc em cài
Anh cất bước để tình ta ở lại
Nắng cúi đầu biết chẳng có ngày mai
Giọt nước mắt sao thấm ướt bờ vai
Em vẫn tin tình yêu là mãi mãi
Anh là chìa khóa những kỉ niệm dài
Để em đau khi tìm về quá khứ
Để em hối hận vì quá vô tư
Để giờ đây trong hư vô em nhớ..
Có phải anh - mối tình trong mơ
Bước anh đi làm tim em tan vỡ?
Bờ môi hồng ấm em vẫn nhớ
Khi anh hôn và thấy cả tâm hồn
Ở chốn này nghe tim em từng nhịp
Nơi hàng cây hoa cỏ bỗng im lìm
Phải chăng chúng muốn giúp em kìm
Không cho những giọt buồn làm mi ướt đẫm
Em đang bước bước chân chầm chậm
Mong nắng hồng sưởi ấm đôi môi
Để lòng em vợi bớt đơn côi
Để nắng hồng xóa tan đi bóng tối.
Anh là sóng xanh nơi biển khơi
Làm tim em đong đầy cảm xúc mới
Dẫu biển cạn sóng tan giông bão tới
Em vẫn đợi anh- làn sóng xanh tuyệt vơi!
Đánh dấu