Đúng thế, nói về cái "văn hóa" trong khiêu vũ thì rất cần thiết trong sàn chơi hoặc cả sàn đấu. Đôi khi những người nhảy cùng nhau trên một sàn chật hẹp hoặc quá đông đúc, dù chỉ mổi sa lon hay có cả QT cũng dể xảy ra va chạm. Quan trọng là sau đó hành xử thế nào. Em nhớ có những lần trên sàn có những người va oành oành vào người em, đạp muốn sút hết cái móng chân ra đau điếng, trong khi em nhăn nhó vì đau nhưng vẫn chực sẵn cái nụ cười huề thì cái "bác" đó gườm em một nhát sắc lẹm mà không một lời xin lỗi, và lầm bầm gì đó rồi tiếp tục dance cật lực, em ngơ ngác, bổng dưng ngẩn tò te suy nghĩ xem hồi nãy mình dẫm chân người ta hay người ta dẫm mình. Khi xuống ghế ngồi thì có cô bảo "ông ấy thế đấy cháu, nếu ổng va vào cháu thì người có lỗi là cháu không phải ổng đâu".. Thì ra ai cũng hiểu ông ý, chỉ có iem không hiểu nên dính đòn.
Thường khi va nhau chỉ cần xin lổi một tiếng, hoặc một cái gật đầu, hay mỉm cười huề cũng nhẹ nhàng đi vấn đề, thế mà.... Ngẩm nghĩ thấy cũng đau đầu.
Đánh dấu