Trời cuối thu dịu dàng êm ái quá. Những giấc ngủ trong đêm lạnh ngày càng có cảm giác lẫn lộn giữa thực và mơ. Tưởng như anh ở ngay đây, có thể áp tay lên má, có thể dụi đầu vào ngực, có thể nhõng nhẽo đủ điều như đứa trẻ lên ba. Giật mình tỉnh dậy, biết mình vừa mơ nhưng không thấy hụt hẫng bao nhiêu. Vì em đã bằng lòng với tất cả. Ngần ấy dịu dàng và cuồng nhiệt, tinh tế và say mê đã đủ để hài lòng - bonus thêm nữa trong những giấc mơ có gì để khó chịu đâu.
Những giấc mơ giúp em phát hiện ra một điều, những giây phút gần gũi ngắn ngủi tuyệt vời kia không phải là những đốm lân tinh lấp lánh trên mặt biển xa vời. Chúng là những tia nắng mặt trời, và em là đóa hướng dương đã nhiều ngày chìm trong đêm tối.
Đánh dấu