Thấy mọi người đang bàn luận về pn, mình cũng xin mạn phép kể 1 câu chuyện từ hồi mới tập DS:
Năm 2003, phong trào c.ty tổ chức xóa nạn mù dancing

. Lúc đó hội trường c.ty mở 1 clb dancing (ko dám nói DS,), và thuê 1 thầy về dạy. Cũng phải nói mọi người rất chịu khó tập sau h làm việc, coi như 1 cách xả stress rất tốt. Mình lúc đó mới tập và được tập cùng 1 pn nữ hơn 2t. Phải nói 1 điều là: mình và chị ấy rất hiểu nhau, tập xóa xong nạn mù dancing, bọn mình còn ra ngoài học thêm nâng cao. Các bạn biết ko, chỉ sau 3 tháng mình có thể dẫn bất kỳ 1 pn nữ trên sàn với silver level.
Được kết quả đó là do:
- Cả 2 cùng có niềm đam mê, yêu DS, biết sở thích của nhau (lúc tập tranh luận thì có, cãi nhau thì ko, mình luôn nhường mà

)
- Biết tôn trọng và làm đẹp trong mắt nhau (cảm giác của mình như muốn bay theo bản nhạc, có tập đi tập lại 1 figures hàng trăm lần thì cũng ko thấy chán (ngoài học ở lớp, bọn mình hay xem các video clip nước ngoài dạy trên mạng mà)
- Cả 2 cùng cảm thụ âm nhạc tốt, các figures mới tập rất nhanh, độ lệch pha gần như ko có

. Chiều cao hình thể tương đối tốt (Nam 1m75 nặng 69kg (ko bị bụng bia

), nữ 1m62 nặng 49kg, body mềm mại ….hix, giờ vẫn ko quên được.)
Bởi vậy 1 năm tập cùng nhau, khi pn nữ lập gđ, pn Nam gần như bỏ DS (xin thưa với các bạn là chúng mình chỉ quan hệ trên DS thôi nhé, ko bao h hỏi chuyện riêng tư của nhau). Kết luận 1 điều: tìm pn cho riêng mình bao h cũng khó, phù hợp với mình càng khó hơn. Nhiều khi ta cũng phải chấp nhận 1 số yêu cầu giảm đi 1 chút thì mới có thể thỏa mãn niềm yêu thích DS được. Vài điều spam, mong mọi người đọc để giảm stress ấy mà

Đánh dấu