BÂNG KHUÂNG

Thế là em đã xa rồi
Em đi nỗi nhớ đứng ngồi không yên
Từng tia nắng rọi bên thềm
Cũng vương vào đó nỗi niềm bâng khuâng
Xa xôi thoảng tiếng chim ngân
Hàng cây nép nhẹ bần thần bên nhau
Thèm trời cho trận mưa ngâu
Để cho vợi bớt nỗi sầu nhớ em