dòng stand hay vậy sao ít người tập vậy nhờ![]()
dòng stand hay vậy sao ít người tập vậy nhờ![]()
Mình nghĩ là Slow Waltz đòi hỏi người chơi phải cảm nhạc và "feeling" dữ lắm mới tạo nên cái hồn của điệu nhảy, mới đẹp lãng mạn được. và tính cách cũng nhẹ nhàng một chút, sâu lắng một chút... ai mà nóng nảy, bốc đồng là không có hợp đâu.
Chả biết sao mà mình cũng nóng nảy dữ lắm mà vẫn khoái điệu này. Oái ăm ghê![]()
Mình thấy mọi người đều yêu điệu nhảy SloWaltz và mình chợt có một cảm xúc để viết về điệu nhảy tuyệt vời đó , tuy nhiên mình chỉ có thể đặt lời dựa trên bài hát ''Để gió cuốn đi '' của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Vì mình thấy nét nhạc thật tha thiết , dịu dàng và cảm xúc thì thật đặc trưng , đúng là SloWaltz, mình tặng các bạn hát chơi , chẳng biết liệu bác Trịnh có cho phép không , nhưng mình chắc bác ấy cũng thích khi nét nhạc của bác được đi cùng với tâm trạng của những người yêu điệu SloWaltz tha thiết như chúng ta:
ĐỂ MÃI LOVE WALTZ:
Hãy trao từng bước , nhẹ lướt bằng tâm hồn
Để từng vòng tha thiết hơn
Nhẹ bước , lướt nhanh, hoà với trái tim
Quay nữa đi cho thêm yêu cuộc đời
Từng vòng xoay như sóng nước chơi vơi
Ôi trái tim mênh mang theo nhịp Waltz
Là tiếng hát lướt trong từng bước chân
Hãy nghiêng người xuống nhẹ đến bằng tấm lòng
Để hoà mình trong bước Waltz
Để mãi vẫn quay , để mắt đắm say
Bước đi từng bước , nhẹ rớt tựa cánh hồng
Rồi từng ngày yêu bước Waltz
Để tóc quấn vai, để xoắn xuýt tay
Tay với cao cho mắt ai thẳm sâu
Kề vai nhau cho chân bước thêm mau
Nghe trái tim quên đi bao hận sầu
Để hạnh phúc xoá nhoà từng đớn đau
Hãy quên đời sống để lắng hồn trong nhạc
Để trọn đời yêu bước Waltz
Để có giấc mơ , để mãi LOVE WALTZ
Công nhận bác SonTung còn hơn cả thi sĩ thứ thiệt! nguồn cảm hứng có ở mọi lúc mọi nơi ngay cả khi đang bơi....trong công việc! he he
Cơ mờ em đồ rằng "Kề vai nhau cho chân bước thêm mau" là không thực thi rồi! lúc đấy chỉ còn đứng chôn chân tại chỗ thôi!![]()
Maskman
Tạ lỗi , tạ lỗi , dám qua mặt sư phụ rùi , ST kiểm nghiệm lại thì đúng là chôn chân tại chỗ thiệt.Vậy ST xin phép sư phụ chữa lại tý nha:
...Tay với cao cho mắt ai thẳm sâu
Cùng bên nhau cho chân bước thêm mau
Thơ này viết cũng hơi khó vì bị bó giò theo nốt nhạc sư phụ ạ, thế nên ''kề bên nhau '' nghe thì lãng mạn hơn nhưng lại ...không nhảy được
Vậy ta đành bớt lãng mạn đi một tý '' cùng bên nhau '' nhưng cho bà con nhảy được vưỡn hơn , phải không sư phụ.Cám ơn sư phụ đã bớt chút thời gian để đọc thơ của ST và lại dạy cho ST kĩ thuật chơi SLOWALTZ trong thơ nữa !
![]()
Ấy chết! bác ST nói thế iem tổn thọ chít!
Cờ mờ kề vai thì không nhảy được chứ kề bên nhau là đúng rồi, bác còn băn khoăn gì nữa, vừa lãng mạn lại vừa vào "phỏm", chứ nhảy Waltz mà không kề là dính chưởng lỗi con nếc đó à nha!thêm nữa dùng từ bước nghe có vẻ bê ki nờ nhể hay là bác dùng từ lướt cho nó pờ rồ phát! he he
Maskman
Kiểu này chắc mình phải chia đôi bản quyền với sư phụ Maskman rùi ..Nhưng ST thật sự cám ơn những lời chỉ giáo của sư phụ nha
![]()
Cảm giác của mình khi chơi SlowWaltz giống như ta cầm một cái nong, trên mặt nong phủ kín những cánh hoa hồng, và ta nhảy múa theo giai điệu SW. Suốt bản nhạc, nhiệm vụ của ta là khoe với mọi người, ở mọi vị trí, góc độ, sự kiều diễm, tươi thắm của những cánh hồng. Có lúc lướt thật nhanh để tạo nên những vệt hồng loang loáng, có lúc thật chậm, chao nghiêng để mọi người có cơ hội ngắm thật kỹ từng cánh hoa. Nhưng mọi khoảnh khắc, phải thật nhẹ nhàng để dù nhanh, dù chậm, những cánh hoa trên mặt nong không bị xao động hoặc rơi.
Dù bạn nóng nảy cỡ nào, nhưng với SW, bất kể bạn là người cầm chiếc nong hay bạn là những cánh hoa, con người bạn, tâm hồn bạn, và cảm xúc...sẽ chỉ còn sự bồng bềnh, lâng lâng, nhẹ nhàng trìu mến và duyên dáng. Vì vậy, theo mình, có gì là oái oăm đâu![]()
Cảm giác của mình thì không rõ lắm, không nhớ được. Tâm trí để hết ở bản nhạc rồi - à, còn thêm ở chỗ lưu ý để tránh "Bộ giao thông vận tải" của các cặp khác.
Còn thì thực tế không giống như Anhshimano bê cái nong hoa hồng mà là bê các kiểu thúng với mùi gôm, mùi amoniac từ tóc của các madam sau khi từ hiệu làm đầu ra. Thỉnh thoảng - như trúng số độc đắc trong những năm tháng dài mua vé sổ số - mới thấy mùi nước hoa thanh tao và những bước chân nhẹ nhàng, bay lướt và duyên dáng.
Sự bồng bềnh, lâng lâng, nhẹ nhàng thì đa số chỉ có được sau khi bản SW kết thúc và đi về chỗ (có thể là do hài lòng, có thể là như lúc vừa kết thúc 1 bản Rock - heavy - metal).
Cũng có thể có vết thương, nhưng không phải là vết thương lòng mà là vết thương ở bàn chân, ống chân do lĩnh thiết cước, uyên ương cước, bàn long cước... Mình đếm chắc không dưới 10 vết sẹo mỗi bên rồi, Anhshimano thật là may mắn không bị vết nào.
Bye Bye.![]()
Hiện có 1 người đang xem chủ đề này. (0 Thành viên và 1 Khách viếng thăm)
Đánh dấu